Thứ Hai, 24 tháng 8, 2009

I love you !



Em đã thao thức cả 2 đêm trước, nghe nhạc và cố ru mình ngủ bằng những bản nhạc yêu thích, mà vẫn không thấy mắt mình nhíp lại được , không hiểu sao nữa ....lâu lắm rồi em mới có cảm giác này... dịu êm và vô cùng hạnh phúc . Sáng tới  rồi anh ơi.... chỉ chờ lí do trời sáng tẹo thôi để em chạy ra ngoài hanh lang , mở tung cánh cửa sổ và hít thử cái không khí tươi đẹp của ngày mới.... Em sợ ma nhất trên đời , nên rất ghét cái  ánh sáng ban sớm lờ mờ, hiu hắt ....buồn cô quạnh..... nhưng hôm nay em thèm thấy nó, được gặp nó và.... lúc này, em  thấy yêu nó vô cùng, yêu  đến nỗi thèm nắm lấy , ăn lấy , uống lấy, cầm bắt lấy.... và em bỗng cảm nhận được vị ngọt ngào của nó , yêu ơi là yêu  ... nhớ ơi là nhớ .... nhớ yêu nhiều như em đã từng nhớ yêu anh của em vậy.....

Em kéo mành nhìn dòng người qua lại , cũng ồn ào đó thôi , cũng náo nhiệt đâu có kém ban ngày . Em thầm nghĩ trong dòng người kia không biết có ai biết cái việc em đang làm không nhỉ , có nghĩ đến những gì em đang nghĩ không nhỉ .... híc .... tự nhiên tủm tỉm cười một mình nữa chứ... nhưng em hiểu, chỉ có trời và anh hiểu những hành động khùng khùng ấy của em lúc này...  Em thấy vui vui, em thấy yêu đời và em thấy rất hạnh phúc.

Em vẫn biết khi yêu và được yêu thì sống trong nỗi nhớ hay đợi chờ cũng đều là hạnh phúc. Vậy mà, đã có lúc trong em cảm thấy thật chông chênh. Cái cảm giác yêu và nhớ cứ đi liền với những lo sợ mất anh… thật là hư quá !

Anh hiểu không,

Dù bất cứ khi nào, ở đâu, em cũng nghĩ về anh... yêu anh thật nhiều anh yêu à.

Em yêu anh! Em yêu Blog!



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét