














Em quyết định đón Trouble vào ngày mai anh à, vừa rồi have a phone call, em quyết định sẽ nuôi con chó tội nghiệp ấy..... Ngày xưa em chỉ nghe mà ko tin nhưng gặp nó rồi, cả một tháng trời nuôi thử, hàng ngày cho nó ăn, tắm rửa cho nó. Em thấy mình cần phải làm gì đó.......
Trouble đúng là chỉ make trouble. Chỉ là con chó bị bỏ rơi trên đường.... nhưng em ko thể bỏ rơi nó được. Em biết sẽ dạy được nó mà, nó sẽ ngoan........
Ngày hôm nay...
tháng hôm nay...
năm chính xác là 2011 ạh hì......
Hai ngày rồi anh đi chùa hoài. Chẳng bù cho em bên này, thèm đi chùa lắm mà chỉ dám đứng bên ngoài nhìn vào thôi, lí do ư? Em chẳng biết nữa anh à, trước giờ em thật thích đi chùa, mỗi lần thèm khóc hay có chuyện gì là em rủ Bẹt cùng em đi, có những lần thật sớm , thật sớm trước giờ học hai đứa đi Phủ Tây Hồ. Em thích đi chùa Chấn Quốc hơn anh à, đừng hỏi vì sao anh nhé, tại em cũng ko biết, em chỉ biết là đi chùa để cầu an thì chùa nào cũng giống nhau cả thôi.....Phủ Tây Hồ luôn đông đúc khó thở, chùa Chấn Quốc bình yên lắm và chắc có lẽ vì vậy mà em thích đến đó hơn..... Sau mỗi lần đi chùa dù là ở đâu em đều thấy lòng vc thanh thản....... Giờ tự dưng thấy ghen với anh, bây giờ em muốn ăn chay cũng thật khó hu hu hu....Tối nay chẳng biết mấy giờ anh về nữa nên em ko đt cho anh đâu kể cả nt em cũng sẽ ko đâu đấy nhé! Em muốn anh lái xe bình an, thoải mái, vui vẻ...... Anh về nhà thì đt báo cho em biết là được rồi.....
Ngày....
tháng.......
cũng là hôm nay cy àh.....
Hôm nay sao mà đen đủi với em thế ko biết nữa. Chị Sunatha đi xe của em và va vào hàng rào ở đâu đó làm mất cả một mảng sơn bên đèn phải nhìn vô cùng xấu xí. Em chẳng chịu được lái xe đến chỗ bảo hành của hãng BMW. Trời ơi, họ bắt em để xe ở đó tới hai tuần và tiền mắc quá tới mấy ngàn lận. Em mang xe về nhà, tra google và tìm được một chỗ sơn sửa xe rất gần nhà em. Hai chị em mang xe đến đó và phí chỉ có 550 đô. Họ nói phải hai ngày nữa (chiểu thứ tư) mới lấy xe được. Đưa chìa khóa cho họ mà rụt rè vì trong lòng thấy lo lo, chẳng giấy tờ hẹn hò gì cả, chẳng hóa đơn gì gì hết anh àh......... Chắc có lẽ ko sao đâu anh nhỉ, mà nếu có sao thì..... Em bắt đền anh! (tại em biết anh yêu em nhất mà, anh sẽ chẳng chịu cho em đi Bus đâu hén hì hì.....)
Ngày .......tháng .......... năm ........
Sinh nhật anh em bay về. Em hứa gì mà ko làm được thì em khó chịu lắm ko thể nào chịu nổi luôn anh à. Cái tính của em trước giờ luôn làm em bực mình là vậy . Gặp anh cùng nhóm bạn mình thân quen trên blog anh nhỉ. Tụi mình đi ăn tối rôm rả nói đủ thứ chuyện, rồi hiệp hai đi hát ka ra ô cờ
. Cy biết ko, nghe em thú nhận này, lúc hiệp hai í, mục đích chính của em lúc đó ko trong sạch đâu nhé hiiiiiiiii.... Lúc ấy em chỉ nghĩ có chỗ nào êm êm dịu dịu có thể thư giãn ngồi để ăn cái bánh Bẹt và Dung mua tặng anh chứ chẳng phải chúc mừng, hay chia buồn anh thêm tuổi mới đâu ạh
Ngày đó .......tháng đó.......... năm đó.......
Bên anh cùng các bạn, anh trai anh đt nói đang ở SG vì sn nhật anh mà.... Em chẳng biết nói gì cả...... Em nghĩ ông trời sắp đặt vậy rồi thì theo vậy thôi. Em thật sự muốn gặp anh trai anh đêm ấy, thật lòng em muốn vậy nhưng ko hiểu sao khi nhìn thấy anh ấy em lại giằng co với anh và bỏ chạy..... Một mình em giữa đêm khuya, em sợ đến nỗi chỉ thèm khóc thôi..... Anh đuổi theo em....... Anh còn nhớ mấy chú công an đi tuần đỗ lại bên cạnh mình ko? Thấy em khóc và anh dỗ dành.... nhìn chúng mình một lúc và chẳng hỏi gì cả rồi bỏ đi. Hiiiiiiii.... tụi mình ngoan mà, yêu nhau mà nên ai nhìn cũng thấy gì đâu nào... chỉ thấy .... ghen ...... mà thôi
Ngày hôm sau......
Em nói anh đt cho anh trai anh đi nha cy, em sẽ đến nhà gặp anh ấy rồi tụi mình đi ăn tối. Lần đầu tiên gặp người thân của anh chẳng hiểu sao em ko hồi hộp gì cả. Anh ấy thật dễ chịu, thật vui tính, thật yêu anh.... em thấy anh ấy thật là yêu anh , anh biết ko.......
Có gì đó thân thuơng, êm đềm , ngọt ngào lắm lắm trong em cy àh..... Nhìn tình cảm cuả anh với mọi người trong gia đình bỗng dưng em rơi nước mắt... Không phải vì gì ....Lúc ấyem chỉ cảm nhận được một điều , gia đình anh thật giống gia đình em vậy , bố mẹ anh chị em ..... yêu nhau lắm lắm, vì nhau lắm lắm.......
Chỉ một vài tháng nữa...... là ngày gì anh biết ko ? ko phải là ngày mình biết nhau mà là ngày đầu tiên mình.... tròn 3 năm gặp nhau đó cy
Ngày .......tháng .......... năm ........
YÊU............. Tình yêu sao mà lạ thế anh nhỉ, lúc nào cũng nhớ , lúc nào cũng cảm thấy thương ơi là thương cộng thêm cái sự thiệt thòi đáng ghét khi mỗi đữa mỗi nơi..... có những đêm đt nói với nhau hoài tới sáng mà.... vẫn còn thấy ko đủ......
Ngày .......tháng .......... năm ........
Em đau bụng đến nỗi ko chịu nổi, uống hai viên thuốc giảm đau rồi mà ko bớt. Em đt cho anh, hỏi anh "Gan nằm chổ nào hả anh...." Anh nói em nghe nhiều nhiều lắm và.... cuối cùng là bắt em đi khám, rồi nhắc nhở " Em phải giữ gìn sức khỏe, đừng để bố mẹ, các em và mấy nhỏ lo lắng cho mình nhiều. Em mà cứ bướng bỉnh như vậy sẽ là hư lắm biết ko.." Anh còn nói sẽ ko cho em nói chuyện khuya với anh nữa đâu. Anh sẽ mãi bên em , Khi muốn anh bên cạnh , em chỉ cần nhắm mắt lại thư giãn... Sau vài tiếng mở mắt ra sẽ thấy cy của em đang bên cạnh em rồi ............
Ngày .......tháng .......... năm ........
"Mười năm ko lâu đâu em à, mười năm ko là gì cả mà chỉ để mình yêu nhau hơn thôi . Mười năm ko là thước đo, chỉ là sự chờ đợi... sẽ qua thật nhanh mà em...... chẳng mấy một năm cũng qua rồi đó vy của anh thấy ko...... Mười năm hay nhiều thật nhiều hơn thế cũng giống nhau cả thôi. Anh yêu em, mình yêu nhau thì thời gian có quan trọng gì.....
Anh yêu em, anh yêu tất cả những gì thuộc về em......"
Em hạnh phúc vô vàn và mỉm cười trong lòng. Em hiểu mà cy của em và em biết, biết rõ một điều là "Anh rất yêu em......!"
Ngày .......tháng .......... năm ........
Hì hì hì hì
Ngày mai , ngày kia, ngày mốt em lại viết tiếp cy nhé (chuyện của mình viết hoài ko hết đuợc đâu phải ko anh nên em để dành hiiiiiiiiii)