Hạ thương ơi em cồn cào em nhớ
Thưở học trò em chẳng biết làm thơ
Cổng trường xưa ai đó đứng dại khờ
Chờ đợi đến cháy cùng chùm phượng vĩ
Hạ thương ơi, nắng và em thủ thỉ
Nhớ trong em như bão cuộn mưa say
Thày cô xưa, bạn bè cũ có hay
Em đang nhớ, đang mơ về nơi ấy
Hạ thương ơi! sao mà yêu biết mấy
Buổi học nào ai trốn tiết mải chơi
Nụ cười giòn trong trẻo khắp nơi nơi
Ai thẹn thùng nhận thơ lòng phơi phới
Hạ thương ơi....em nhớ người quá đỗi
Nhớ con đường lướt thướt nắng dài vươn
Nhớ bóng ai chạy nhảy hát ven đường
Ngân nga mãi rồi nhoẻn cười khúc khích
Hạ thương à, hạ này còn tinh nghịch
Sân trường kia có còn giống như xưa
Phượng vĩ buồn có run rẩy trong mưa
Mối tình đầu còn vương bằng lăng tím?
Mắt lệ rưng... em thấy lòng chết lịm
Phút bồi hồi tiếc nuối đậm trong tim
Quãng thời gian em mải miết đi tìm
Điều bí mật giấu cùng nhành phượng cũ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét