Có lần đứa bạn nói với em rằng , "Mày à , sao tao thích cái bờ vai của J thế, cứ mỗi lần mệt mỏi dựa vào bờ vai ấy là tao lại thấy bình yên , còn mày thích nhất gì ở người mày yêu?"
Anh à, em yêu nhất cánh tay to đùng và cứng nhắc của anh

Mỗi lần đi bên nhau anh có để ý ko , anh thì nắm chặt tay em thầm thì "Mình cùng nhau đi suốt đoạn đường còn lại nha em , đừng bao giờ buông tay anh ra, em nhé!" Em giả vờ như chẳng nghe thấy gì cả, cố tình lảng sang chuyện khác và chỉ một lúc thôi là em thả nhẹ tay anh ra , níu lấy cái cánh tay anh ôm chặt ... lúc ấy chẳng hiểu sao em như vui hơn, cảm giác an toàn hơn.....
Có những khi ngồi trong taxi , hoặc đâu đó trong quán cà phê, bờ biển .... ngón tay của anh mềm mại đan lấy những ngón tay em êm ái.... Đưa tay em lên cằm cà nhẹ.... anh nói " râu anh có làm tay em đau ko ? Lát nữa về anh sẽ cạo.... " rồi thơm nhẹ lên bàn tay em.... Ko biết anh có để ý ko, chỉ chờ anh quên đi một chút là em lại rút nhẹ tay em ra khỏi bàn tay anh và ôm lấy cánh tay anh thật chắc , đôi khi còn gục đầu vào vai anh ... cứ thế mong thời gian dừng lại khoảnh khắc bấy giờ....... cảm giác vô cùng bình yên .......
Anh nhớ trong lễ hội Halloween chứ, em khiếp tới xanh tái mặt mày , hét đến khản cả giọng vì sợ bị dọa ma. Thi thoảng mấy ma ấy lại xuất hiện bất thình lình hù một cái , có khi cầm cả quả lựu đạn và sau đó là tiếng nổ to đùng nữa .... Anh ôm lấy em và cứ cười hoài "Ma giả vờ thôi mà cũng sợ, anh đang nghĩ nếu ma thật thì em sẽ thế nào nhỉ.....". Hôm ấy em chẳng nắm tay anh và cũng chẳng cần tìm cách buông ra mà suốt chừng ấy thời gian, cái cánh tay của anh bị em ôm khư khư mãi , đôi lúc quá sợ còn bóp thật chặt nữa ... Chẳng biết có làm anh đau ko nhỉ hiiiiiiiiii.... em tự hỏi nhưng rồi em lại mỉm cười trong niềm hạnh phúc vì như thấy được rằng , em đã được cánh tay mạnh mẽ của anh che chở...
Em nhớ mãi ngày hôm ấy, em tựa đầu vào cánh tay anh thật lâu , thật lâu anh nhỉ, cười khúc kha khúc khích khi xem bộ phim Thành Long đóng. Cả hai cùng cười vang cả phòng.... em cười đến chảy nước mắt, giọt nước mắt lăn vào vai anh làm anh giật mình, anh hốt hoảng quay sang "Em khóc à , em sao thế....." , "Anh đúng là ngốc thật , cười hay có chuyện gì vui quá cũng làm em vậy đó anh à. Anh là người chứng kiến em khóc và cười nhiều lắm đấy anh biết ko ......


Anh nè, em hiểu ..... mỗi lần đi bên nhau, ngồi cạnh nhau, anh thường
nắm lấy bàn tay em, và em biết đó là cách anh thể hiện tình cảm của mình... còn em thì..... lúc nào cũng chỉ muốn ôm lấy cánh tay ấm áp và mạnh mẽ của anh thôi anh à .....
Anh có biết là lúc ấy em thấy rất yêu anh ko .....
