Thứ Ba, 7 tháng 9, 2010
Em hỏi....
"Gió ơi, Gió có thấy Kẹo yêu anh không?"
Gió trả lời :
"Kẹo yêu anh nhiều lắm mà... Gió nhìn xuyên thấu vì Gió hàng ngày
chuyển những lời yêu thương và những bức thư tình của Kẹo đến anh."
Em hỏi Mây:
"Mây ơi , Mây có thấy Kẹo yêu anh không?"
Mây nói :
"Chẳng thấy người nào yêu anh bằng Kẹo cả, vì động lòng nên Mây dù không muốn cũng đã ngậm ngùi đổ mưa để Kẹo bớt nhớ anh "
Em hỏi Mặt Trời:
"Mặt Trời cũng thấy Kẹo yêu anh rất nhiều chứ?"
Mặt Trời mỉm cười :
"Kẹo yêu anh còn hơn là biển bờ yêu sóng...."
Em hỏi Mặt Trăng :
"Tình yêu của Kẹo dành cho anh có dịu hiền không ?"
Mặt Trăng không trả lời , nhẹ nhàng nhìn em, như ôm em vào lòng dịu xoa đi
những nhức nhối trong em lúc này. Em thấy thật êm ái.... và .... giọt
nước mắt cứ lăn dài xuống má.... cứ thế ... cứ thế .... em đang
khóc.......
ước gì mặt trăng là anh .........
ước gì em đang gục đầu vào bờ vai anh .......
Thứ Hai, 24 tháng 8, 2009
I love you !
Em đã thao thức cả 2 đêm trước, nghe nhạc và cố ru mình ngủ bằng những bản nhạc yêu thích, mà vẫn không thấy mắt mình nhíp lại được , không hiểu sao nữa ....lâu lắm rồi em mới có cảm giác này... dịu êm và vô cùng hạnh phúc . Sáng tới rồi anh ơi.... chỉ chờ lí do trời sáng tẹo thôi để em chạy ra ngoài hanh lang , mở tung cánh cửa sổ và hít thử cái không khí tươi đẹp của ngày mới.... Em sợ ma nhất trên đời , nên rất ghét cái ánh sáng ban sớm lờ mờ, hiu hắt ....buồn cô quạnh..... nhưng hôm nay em thèm thấy nó, được gặp nó và.... lúc này, em thấy yêu nó vô cùng, yêu đến nỗi thèm nắm lấy , ăn lấy , uống lấy, cầm bắt lấy.... và em bỗng cảm nhận được vị ngọt ngào của nó , yêu ơi là yêu ... nhớ ơi là nhớ .... nhớ yêu nhiều như em đã từng nhớ yêu anh của em vậy.....
Em kéo mành nhìn dòng người qua lại , cũng ồn ào đó thôi , cũng náo nhiệt đâu có kém ban ngày . Em thầm nghĩ trong dòng người kia không biết có ai biết cái việc em đang làm không nhỉ , có nghĩ đến những gì em đang nghĩ không nhỉ .... híc .... tự nhiên tủm tỉm cười một mình nữa chứ... nhưng em hiểu, chỉ có trời và anh hiểu những hành động khùng khùng ấy của em lúc này... Em thấy vui vui, em thấy yêu đời và em thấy rất hạnh phúc. Em vẫn biết khi yêu và được yêu thì sống trong nỗi nhớ hay đợi chờ cũng đều là hạnh phúc. Vậy mà, đã có lúc trong em cảm thấy thật chông chênh. Cái cảm giác yêu và nhớ cứ đi liền với những lo sợ mất anh… thật là hư quá ! Anh hiểu không, Dù bất cứ khi nào, ở đâu, em cũng nghĩ về anh... yêu anh thật nhiều anh yêu à. Em yêu anh! Em yêu Blog! |
Thứ Bảy, 22 tháng 8, 2009
........
|
Thứ Bảy, 18 tháng 7, 2009
Vì anh mà em yêu mưa
|
Chủ Nhật, 28 tháng 6, 2009
Chỉ là vu vơ...
Em thật là lạ, em thường ngồi vu vơ tự hỏi với lòng, nếu một ngày nào đấy
mình không còn gi với nhau nữa thì em sẽ thế nào nhỉ ...
đó không bao giờ em nghĩ mình còn có thể rung động và yêu một người nào. Nhưng anh đã mang đến cho em sự bắt đầu lại của tình yêu,nó lạ lẫm,ngọt
ngào ... làm em luôn có cảm giác như mình đang được sống trong một giấc
mộng tựa thiên thần ....
Yêu anh , nghĩ về anh thôi là em lại mỉm cười bởi niềm hạnh phúc, đôi lúc bạn bè chẳng hiểu em sao lại kì lạ đến thế nữa.Nhưng thì sao chứ! Em mặc kệ ,chỉ cần em biết một mình thôi, thế là đủ .
Nếu một ngày mình chẳng còn gì , thì em cũng vẫn thế . Em vẫn sẽ cảm thấy hạnh phúc bởi những dòng tin cũ của anh , bởi những entries cũ đã mang đến cho em bao xúc cảm , niềm vui lẫn sự ngọt ngào ...
Nếu thực sự mình chẳng còn gì , thì em mãi mãi vẫn như xưa , cầu mong những điều tốt đẹp nhất sẽ đến với anh , em ước được thấy anh mãi tươi
cười , vui vẻ và toại nguyện mới những gì mình mong muốn.
Mình đã chẳng còn gì thì đừng nghĩ gì về chuyện đã qua nghen anh! Quá khứ thường làm con người ta mệt mỏi nên em chẳng hề muốn anh có cảm giác ấy , dù chỉ là thoáng qua thôi...
Tình cảm dành cho anh sẽ chưa thể nhạt phai .. thì cứ kệ thế anh nhé ! Cũng sao nói gì được , vì mỗi một cuộc đời là mỗi duyên, mỗi phận mà
phải không anh?
No matter what it be..... I only want you to be happy | |||
Thứ Tư, 10 tháng 6, 2009
Mưa cứ rả rích thế đi....
Mưa rả rích ...
tí tách rơi hoài....
chỉ làm em yêu Mưa hơn thôi !
Ngồi nhìn những hạt mưa rơi rơi bên khung kính, bỗng thấy lòng mình thật lạ... lâng lâng một niềm hạnh phúc... nhẹ nhàng xen lẫn những suy nghĩ bâng quơ .....
Tình yêu đúng là khó hiểu! Có những tình cảm chỉ là thoáng qua đã làm ta thổn thức... Có người chưa bao giờ thấy mặt sao cứ tồn tại mãi trong trái tim ta.... Có những câu nói chỉ nghe một lần, nhưng vẫn luôn dội lại vào hồn ta cái ý nghĩa vô cùng của nó.
Mưa biết không,
Em chẳng hiểu hết nổi cái định nghĩa của vị ngọt ngào, cay đắng... trong tình yêu nhưng em đã từng cảm thấy trái tim mình loạn nhịp vì nó , em cũng đã nếm qua cái vị vô cùng ấy nhưng cũng chẳng thể kết luận và diễn tả nỗi nó vô cùng đến thế nào......
Em luôn tin vào định mệnh, và chữ 'duyên' của mỗi cuộc đời. Con người có duyên mới gặp được nhau. Có duyên mới được có mặt trong đời nhau. Có duyên mới trở thành tri kỷ...
Yêu Mưa, em hạnh phúc vì tìm lại những điều mình đã để lạc từ lâu, niềm vui và ước mơ ngọt ngào ào đến làm em thêm một lần nữa có niềm tin vào những câu chuyện cổ tích với những kết cục có hậu . Em tin vào những điều kỳ diệu của tình yêu , những khoảnh khắc hạnh phúc , nỗi nhớ mong và cả những nụ cười thật dịu ngọt khi em nghĩ về người em yêu. Với em Mưa luôn là điển tựa, là khúc nhạc dễ thương, là niềm hạnh hạnh phúc vô bờ và là tất cả những gì êm dịu nhất .
Yêu Mưa , Em chỉ cần thế thôi, em chỉ cần nghĩ đến mình lại có thể yêu, tim em lại có thể rung động và say đắm vì một bóng hình ... thế là em hạnh phúc! Cuộc sống quanh ta có biết bao điều kỳ diệu xảy ra Mưa nhỉ ? Có những câu chuyện chỉ nói một lần nhưng ở những khúc ngoằn nghèo của nó, là những lời nhắc nhở ta về những gì đã trải qua, và những hi vọng về ngày mai tươi đẹp. Trong tình yêu cũng vậy anh hén , có những yêu thương đến rất nhanh, nhưng cũng đã đem lai cho ta cảm giác ấm áp, thân thuộc ... giống như ta đã từng biết, từng gặp gỡ và đã từng yêu nhau từ lâu lắm rồi....
......
Cảm ơn Mưa đã đến trong cuộc đời này để em được yêu , được sống lại những cảm giác ngọt ngào của tình yêu .......
Cho dù thế nào thì em vẫn yêu Mưa ,
hạnh phúc bởi Mưa ........
Mưa cứ rả rích ....
tí tách rơi...
Mưa nhé !
Thứ Tư, 3 tháng 6, 2009
Khi em nhớ anh !
Khi em nhớ anh ....
Lòng thật lạ .... em cứ bâng khuâng nghĩ vẩn vơ dù cố an ủi mình đừng để nhớ nhung làm lệ đẫm bờ mi... nhưng bóng hình anh cứ êm đềm len nhẹ vào tim em... làm em mong chờ, nhớ nhung... và thầm hạnh phúc khi nghĩ ;đến ở nơi nào đó, một khi nào đó anh cũng có lúc nhớ em như vậy ....
Khi em nhớ anh ....
Đôi khi em thấy mình chẳng làm được gì ra hồn cả , em ngu ngơ thẫn thờ.....nhưng ngược lại cũng làm em có biết bao niềm vui và nghị lực để trải qua thật nhiều thứ !Đó chính là những lúc em nghĩ rằng, dù xa vời vợi nhưng anh sẽ luôn bên em , sẽ chẳng bao giờ để em lỡ nhịp , từng bước đi của em sẽ có anh trông theo ...dù chỉ là trong tư tưởng
Khi em nhớ anh .....
Thời gian như dài thêm và dài hơn vô tận.... Em thấy mủi lòng vì chẳng được bên anh .... Có những lúc lang thang thơ thẩn một mình em nghe tiếng trái tim mình quặn lại , yêu thương hoà trong nỗi niềm thổn thức .... Nhưng nghĩ đến cảm giác của anh cũng có khi như vậy ... em lại thấy yêu anh hơn và mỉm cười bước ra khỏi sự chông chênh.
Khi em nhớ anh....
Em thèm viết lên những lời yêu thương sâu đậm vào những vần thơ ...gửi gió , gửi mưa mang tới trao anh ... Em nghĩ về phương trời ấy , trong xanh và êm ái hơn bởi nụ cười của anh khi đọc những vần thơ em .Em bỗng thấy lòng mình hạnh phúc lạ.... chỉ cần thế thôi cũng hơn muôn ngàn lời nói...... Em hiểu ra rằng, chẳng gì hạnh phúc bằng yêu và được yêu ....
Và ... em đang nhớ anh .....Từng chút dịu êm len nhẹ vào lòng... từng giọt ngọt ngào êm ái trôi vào tim em... hạnh phúc hòa theo nỗi nhớ anh dịu dàng..... ấm áp ....biết bao thân thương ....
Thứ Ba, 19 tháng 5, 2009
Yêu một người ở xa

Cứ nghĩ là mùa nắng thì Mưa sẽ ít hơn ai dè Mưa đến hoài.
Mưa hư quá đi thôi .....Mưa làm em nhớ đến người ở xa nữa rồi...
Em yêu Mưa , yêu lắm cũng bởi Mưa làm em hạnh phúc khi nghĩ đến Người, nhưng cũng giận Mưa nhiều bởi mỗi khi nhớ Người ... lệ em lại tuôn rơi...
Sao em yếu đuối nhỉ ....
Chưa bao giờ em nghĩ rằng em sẽ yêu một người....... xa thế !
Em biết là anh đang rất bận , bận vì công việc , vì nhiều điều và vì nhiều thứ khác nữa ....nhưng em cứ vu vơ mong chờ và thèm được biết, anh có nhớ em không, có một lúc nào nhớ đến em như em đang nhớ đến anh quay quắt trong lòng ?
Yêu người ở xa..... chưa lúc nào được ở bên nhau cả. Đó là một thiệt thòi lớn nhất anh yêu à . Nhớ mà chẳng biết làm gì để vơi đi ,...nhớ để mà cứ mong mỏi ....để rồi nhận lại sự cô đơn , buồn tủi ..... Em còn có đôi khi thấy lòng mình lo lắng ,mông lung.. khi nuôi dưỡng tình cảm của mình.....
Yêu một người ở xa....... Khi em vui , thèm ôm ghì lấy anh để chia sẽ , và khi buồn, em cần anh ,cần vòng tay che chở , an ủi và lau khô những giọt nước mắt nhớ nhung... thì anh lại chẳng thể nào bên em được.... Nhưng em "tồ" lắm ! vì yêu anh mà "tồ" của anh thế nào cũng cố gắng vượt qua, bởi em có niềm tin rằng , phía cuối cuả sự "CHỜ ĐỢI" sẽ là "HẠNH PHÚC" của chúng mình. Anh sẽ nắm lấy tay em , mình cùng nhau tiếp bước trên con đường Hạnh Phúc.....
Yêu thật sự, dù là cuộc tình thứ mấy em vẫn thấy như tình đầu anh nhỉ ?em đọc đâu đó đã tranh luận về điều này và em cũng cho là thế, anh có nghĩ vậy không? Dù xa , dù gần... nhưng cảm giác và những gì em dành cho anh thì chẳng hề thay đổi ... những thiệt thòi , những nỗi nhớ và niềm thương chờ đợi và nhiều nhiều thứ lắm..... nhưng em luôn nghĩ đến một ngày anh sẽ làm em toại nguyện.
Yêu một người ở xa....... Em cũng có lúc cảm thấy lo sợ rằng rồi một ngày nào đó em và anh sẽ không còn gì , cho dù một chút nhớ nhung về những kỷ ngọt ngào ... nhưng rồi những nghĩ suy ấy cũng qua đi ngay . Em tin anh và tin vào những gì em đang cảm nhận được lúc này. Nhưng anh yêu à, em cũng chẳng bao giờ muốn mình trở thành gánh nặng, càng ghét mình bị là sợi dây trới buộc người khác ... Với em , tình yêu phải là hai phía ... nếu chẳng phải vậy đừng bao giờ thốt lên lời yêu em ... hoặc hết rồi thì mình cũng chia tay trong nhẹ nhàng anh nhé !
Yêu một người ở xa, em trở lên thờ ơ với thế giới quanh mình, em chỉ muốn hét lên cho mọi người biết rằng em đang yêu anh, yêu nhiều lắm và chỉ biết đến mỗi anh mà thôi.
Yêu một người ở xa là ngốc thế đấy!
Là cứ nhớ nhung người thế đấy !
Là đôi lúcbuồn tủi thế đấy!
Và ...hạnh phúc thế đấy !
rồi em lại mỉm cười....
cười lẫn tiếng
mưa rơi ....
Thứ Hai, 11 tháng 5, 2009
Nhớ Mưa

Trời hôm nay lại mưa ......
Những hạt mưa tí tách rầu rĩ làm em nhớ anh, nhớ quay quắt một hình bóng mà em chưa một lần nói chuyện, chưa một lần gặp gỡ.... Tất cả những gì em biết về anh chỉ là qua sự tưởng tưởng của mình, lạ nhỉ? Nhưng đó lại là sự thật, em cũng chẳng hiểu nổi sao mình lại thế nữa. Hôm nay tiếng mưa to quá làm em dậy sớm, em bỗng thèm chạy ra giữa trời mưa để mong cái lạnh của mưa có thể làm em vơi đi nỗi nhớ, nhưng chẳng làm thế được. Em đành lái xe chầm chậm trong mưa và tưởng tượng cái màn mưa trắng xóa đang bao phủ lên mình, giống như anh đang ôm trọn em vào lòng vậy. Dừng xe ngồi im lặng và nghĩ vu vơ, em đưa tay ra ngoài cửa kính để hứng những hạt mưa rơi, thích thú nhìn những hạt mưa bé nhỏ tí tách đang nhảy nhót trên bàn tay của mình, rồi ấp mưa lên má, lên mắt... nó làm em cảm thấy rất thư thái , êm dịu .
Mưa ơi! Em đang nhớ quá những cơn Mưa Anh!
Em đã nhận ra tình yêu của trái tim mình ... Em đã yêu anh thật rồi , có lẽ vậy! Em cứ hy vọng hoài vào một tương lai tươi đẹp .... nơi mà có anh bên cạnh, mong ước được cùng anh bước trong mưa trên mọi con đường, cùng nghe trái tim mình hòa nhịp với điệu nhạc tình yêu, một niềm hạnh phúc khi được nhìn vào đôi mắt , nắm lấy bàn tay ... và cảm nhận tình yêu từ sâu thẳm của nhau.....
Một sự thật rõ ràng là em yêu anh, và em cũng cảm nhận được hơi ấm ấy từ anh, nhưng đôi lúc em bỗng chợt thấy mơ hồ... phải chăng vì anh hoàn hảo quá, tình yêu của anh quá dịu dàng, êm ái mà em thì lại quá hấp tấp , vội vàng...Chính thế mà đôi khi em có cảm giác lo sợ, em sợ một ngày hạnh phúc đang có anh , bỗng vụt bay ?
Nhưng em kệ, đó chỉ là ý nghĩ và em xua nó đi ngay.
Yêu một người chưa từng gặp mặt, nghe có vẻ lạ lùng, nhưng em luôn tin tưởng vào những gì mình đang cảm thấy. Em luôn cầu mong sẽ chẳng bao giờ có một ngày nắng gắt vỡ thành mưa nhỏ,sẽ chẳng có một ngày mà những thương yêu của em sẽ trở thành hoài niệm và càng không bao giờ muốn có một ngày ,những điều em lo sợ vu vơ trở thành sự thật..... Em thèm có niềm tin, cũng bởi những giấc mộng yêu thương của em về anh không bao giờ hết. Em sẽ nghĩ về một tương lai tươi sáng , nơi ấy sẽ có một hạnh phúc ven toàn cho dù kết cục là điều ngược lại hoặc sẽ là những gì tồi tệ hơn cả sự chia tay đi nữa.... Tình yêu mà! Hiện tại em muốn yêu như lời bài hát mà em thích : " Đã yêu là không bao giờ phải nói I'm sorry ."
Bất chợt em mỉm cười.
Quanh em, chỉ còn tiếng mưa rơi !
..................
Chủ Nhật, 12 tháng 4, 2009
Mưa
Lại mưa !
Phải đến cả tháng rồi , ngày nào cũng mưa. Sáng nay Mưa lại tầm tã và còn xối xả hơn cả ngày hôm qua nữa. Mưa ơi, sao lại nặng hạt như vậy? Em bỗng thấy lòng trĩu nặng , mệt mỏi không muốn ngóc đầu dậy dù bây giờ cũng đã 9h sáng. Với tay vặn cái volume cho to hơn để nghe tiếp những bản nhạc cài repeat từ đêm qua , không may mắn lại đúng vào một bài buồn rười rượi . Em lại nhớ đến mấy câu thơ trong một vở Kịch "Tôi Đi Tìm Tôi" của DHG. Tôi đi tìm tôi trong cơn mưa Tôi đi tìm tôi trong con đường vô định Tôi đã nhấn mình trong bão tố Để cuối cùng tôi vẫn là tôi... Mưa lạnh lẽo, Mưa buồn , Mưa ảm đạm .......Sao phút chốc em lại thấy mình giống nhân vật Oanh trong vở Kịch ấy thế, chìm - nổi - nổi - chìm..... tự nhiên nhớ khủng khiếp một cái gì đó..... Em đã từng có những kỷ niệm ngọt ngào để rồi trở thành ghét Mưa, nhưng giờ thì chẳng hiểu sao em lại yêu Mưa đến lạ ,Mưa không còn làm em đau đớn mà ngược lại Mưa như một người bạn cho em trải lòng.... thanh thản và thật bình yên.... Mưa có nhận thấy sự thay đổi của em không... sao Mưa không nhẹ nhàng hơn mà lại mang những tia chớp dữ dội và gào lên như thế? nhưng em chẳng hề lo sợ. Em đang mỉm cười trong niềm hạnh phúc... Em bỗng nhớ đến cái giây phút còn học ĐH, cùng một đứa bạn thân chạy theo Mưa, cảm nhận những hạt mưa tí tách rơi vào mặt vào thân thể mình, nghe là lạ và khó tả lắm ! Hai đứa đã cười khúc khích thú vị biết bao. Em của thời đó chỉ đơn giản là yêu Mưa, yêu cái cách Mưa đến rồi Mưa đi, lúc bay bay nhẹ nhàng, lúc vội vàng cẩu thả, lúc ào ào dứt khoát, chứ chưa hề đượm một chút buồn, chút ghét..... và hình như trong em lúc này ,cái cảm giác đó lại đang ùa về Mưa ạ. Mưa cứ vội vàng làm bản nhạc em đang nghe sao đứt quãng...... Ừ,thì Mưa cứ tiếp tục mưa đi nhé! để cho em trải lòng,để cho em trút hờn, để cho em thút thít và những giọt nước mắt hòa vào Mưa sẽ chẳng ai nhận thấy... để em nhìn lại con người em... để em sẽ không làm những người "bạn","người thân" mà em tôn trọng yêu quý bị tổn thương.... Mưa hiểu em đang nghĩ gì Mưa nhỉ? Em mong mỏi dù Mưa có ào ạt trôi đi mọi thứ, nhưng xin hãy giữ lại cho em những kỉ niệm ngọt ngào quá khứ , những giằng buộc trong hiện tại..... Chỉ là em muốn yêu và được Mưa yêu, muốn cùng Mưa san sẻ ..... em thực lòng chỉ dám mong ước thế ! |