Thứ Hai, 29 tháng 11, 2010

Miên man một chút ... em tôi (2)

Có mỗi một em trai nên cả nhà đều thương yêu em, em chưa từng phải nếm qua nước mắt vì cuộc sống khổ cực của gia đình. Những gì tốt nhất chúng tôi đều muốn dành cho em, cưng chiều em.... Em cute lắm nhưng ngay từ nhỏ em đã hơi ngang tàng nghịch ngợm, chẳng nghe ai cả chỉ muốn làm theo ý mình. Khi em lên 10 gia đình cuộc sống gia đình có thể gọi là đầy đủ hơn. Bố mẹ đã xây lại ngồi nhà cũ thành nhà mới khang trang đẹp đẽ hơn, nhưng trong thâm tâm của mỗi người, ngôi nhà xa xưa cùng những kỷ niệm thời thơ ấu thì mãi mãi là ngôi nhà bình yên hạnh phúc trong mỗi chúng tôi tuy rằng rất cực khổ.....

Tôi sinh ra ở cái số gì mà luôn có quý nhân phù trợ, may mắn lúc nào cũng đến, bắt đầu học ĐH cho đến khi có công việc đầu tiên. Đón em trai tôi cùng hai em gái ra HN học, mấy chị em vốn rất yêu thương nhau được bên nhau, đùm bọc nhau thì chẳng niềm vui nào có thể tả nổi....  Trải qua cuộc sống khó khăn hàng ngày mà vươn lên, tôi thấu hiểu sự cơ cực của bố mẹ, cảm nhận được tấm lòng thương yêu vô bờ mà bố mẹ dành cho chúng tôi. Chính mắt tôi đã trông thấy mẹ phải chạy từng nhà người quen, hàng xóm vay tiền cho mấy chị em  chúng tôi đi học, và cũng chính mắt tôi đã trông thấy biết bao lần các bác ruột của tôi từ chối mẹ với nhiều lí do buồn cười hoặc không trả đúng hạn đã lấy lãi rất cao. Mặc dù còn nhỏ nhưng tôi vẫn cảm nhận được nỗi buồn từ trong mắt mẹ, nó như xé lòng tôi ra từng mảnh. Tôi quyết chí học tập, dặn dò các em chăm chỉ, cố gắng hết sức làm việc để đổi thay số phận. Tôi luôn khát khao một ngày kia cuộc sống của gia đình tôi sẽ vượt qua khó khăn không còn hàng ngày phải lo lắng về vật chất nữa.

Ngày qua ngày, giữa những bộn bề và khó khăn của cuộc sống, hai em gái tôi lần lượt bước chân vào giảng đường đại học. Em trai tôi lúc ấy mới học cấp 3........

May mắn liên tiếp đến với tôi, hồi đó đất đai nhà cửa thật rẻ mọi người đổ xô đi mua đất. Tôi cũng cố gắng mua được một căn nhà tặng bố mẹ và một căn nhà cho bản thân mình. Sau một thời gian rất ngắn đất đai nhà cửa tăng vọt, tôi chẳng biết nên khóc hay nên cười mừng nữa, ko ngờ ra đời kiếm tiền bằng cách này sao lại dễ đến thế ư!

Em trai tôi chuyển hẳn về ở với tôi, tôi trang trí cho em một căn phòng rộng với đầy đủ tiện nghi và những gì em thích. Tôi cưng chiều em đến mức không để em thiếu thốn bất kể thứ gì, em muốn là tôi thỏa mãn em, trong lòng tôi lúc ấy chỉ nghĩ đến hai chữ bù đắp. Tôi muốn bù đắp cho những người tôi yêu thương đã trải qua những ngày tháng cực khổ, tôi muốn nhìn thấy nụ cười thật tươi trện môi từng người.... nhưng tôi đã lầm......  thật ngỡ ngàng khi nhận được giấy báo em trai tôi thi trượt ĐH và tôi biết đó là lỗi của tôi, lỗi của tôi đã quá cưng chiều em .......

(còn nữa)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét