Tình Biển
Biển hôm nay buồn lắm phải không em? Một mình anh lang thang trên bờ cát Nhìn con sóng vỗ về và khẽ hát lời hát buồn cho một thuở yêu thương. Em yêu biển như lòng anh yêu biển Yêu hoàng hôn đi xuống giữa hư không yêu biển cả mặn nồng trong dịu ngọt yêu đắm say hơi thở của Đại Dương. Anh yêu biển như lòng em yêu biển yêu khẽ thôi! _ không sợ biển giận hờn cho trọn đời của một kiếp yêu đương Để con sóng một thời ôm ấp mãi. Biển hôm nay buồn lắm thật em ơi Anh xa xăm nhìn cuối tận chân trời Anh yêu biển để rồi xa biển Xa hôm nay đến trọn cả cuộc đời (suu tam) |
CHUYỆN TÌNH Ở BIỂN
(Trần Ngọc Phong)
Tha thẩn một mình trên biển vắng chiều nay
Em lặng ngắm dấu chân mình trên cát
Những cơn sóng cứ xô bờ dào dạt
Dấu chân cứ mờ dần theo sóng biển ra khơi.
Sao cứ hững hờ không như biển anh ơi?
Sao chẳng đưa tình em vào lòng như sóng?
Sao chẳng thấy dấu chân em đuổi theo hoài vô vọng?
Sao anh cứ đi hoài không ngoái lại nhìn em?
Vẫn biết lòng anh thăm thẳm tựa biển đêm
Không Bắc đẩu, không hải đăng, không có gì định hướng
Vẫn biết tình em gieo vào hoang tưởng
Như con dã tràng xe cát biển Đông.
Em muốn hóa thân thành một dòng sông
Cùng trăm con sông thả lòng ra biển cả
Em muốn hóa thân thành những triền núi đá
Để sóng bạc đầu tung bọt phủ ngàn năm.
Một chàng trai nhìn ra biển đăm đăm
Như muốn tìm ai sau ngút ngàn con sóng
Một cô gái đứng chờ anh giữa biển khuya lạnh vắng
Những ngôi sao trên trời nhìn họ thở dài thương....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét