
Cứ nghĩ là mùa nắng thì Mưa sẽ ít hơn ai dè Mưa đến hoài.
Mưa hư quá đi thôi .....Mưa làm em nhớ đến người ở xa nữa rồi...
Em yêu Mưa , yêu lắm cũng bởi Mưa làm em hạnh phúc khi nghĩ đến Người, nhưng cũng giận Mưa nhiều bởi mỗi khi nhớ Người ... lệ em lại tuôn rơi...
Sao em yếu đuối nhỉ ....
Chưa bao giờ em nghĩ rằng em sẽ yêu một người....... xa thế !
Em biết là anh đang rất bận , bận vì công việc , vì nhiều điều và vì nhiều thứ khác nữa ....nhưng em cứ vu vơ mong chờ và thèm được biết, anh có nhớ em không, có một lúc nào nhớ đến em như em đang nhớ đến anh quay quắt trong lòng ?
Yêu người ở xa..... chưa lúc nào được ở bên nhau cả. Đó là một thiệt thòi lớn nhất anh yêu à . Nhớ mà chẳng biết làm gì để vơi đi ,...nhớ để mà cứ mong mỏi ....để rồi nhận lại sự cô đơn , buồn tủi ..... Em còn có đôi khi thấy lòng mình lo lắng ,mông lung.. khi nuôi dưỡng tình cảm của mình.....
Yêu một người ở xa....... Khi em vui , thèm ôm ghì lấy anh để chia sẽ , và khi buồn, em cần anh ,cần vòng tay che chở , an ủi và lau khô những giọt nước mắt nhớ nhung... thì anh lại chẳng thể nào bên em được.... Nhưng em "tồ" lắm ! vì yêu anh mà "tồ" của anh thế nào cũng cố gắng vượt qua, bởi em có niềm tin rằng , phía cuối cuả sự "CHỜ ĐỢI" sẽ là "HẠNH PHÚC" của chúng mình. Anh sẽ nắm lấy tay em , mình cùng nhau tiếp bước trên con đường Hạnh Phúc.....
Yêu thật sự, dù là cuộc tình thứ mấy em vẫn thấy như tình đầu anh nhỉ ?em đọc đâu đó đã tranh luận về điều này và em cũng cho là thế, anh có nghĩ vậy không? Dù xa , dù gần... nhưng cảm giác và những gì em dành cho anh thì chẳng hề thay đổi ... những thiệt thòi , những nỗi nhớ và niềm thương chờ đợi và nhiều nhiều thứ lắm..... nhưng em luôn nghĩ đến một ngày anh sẽ làm em toại nguyện.
Yêu một người ở xa....... Em cũng có lúc cảm thấy lo sợ rằng rồi một ngày nào đó em và anh sẽ không còn gì , cho dù một chút nhớ nhung về những kỷ ngọt ngào ... nhưng rồi những nghĩ suy ấy cũng qua đi ngay . Em tin anh và tin vào những gì em đang cảm nhận được lúc này. Nhưng anh yêu à, em cũng chẳng bao giờ muốn mình trở thành gánh nặng, càng ghét mình bị là sợi dây trới buộc người khác ... Với em , tình yêu phải là hai phía ... nếu chẳng phải vậy đừng bao giờ thốt lên lời yêu em ... hoặc hết rồi thì mình cũng chia tay trong nhẹ nhàng anh nhé !
Yêu một người ở xa, em trở lên thờ ơ với thế giới quanh mình, em chỉ muốn hét lên cho mọi người biết rằng em đang yêu anh, yêu nhiều lắm và chỉ biết đến mỗi anh mà thôi.
Yêu một người ở xa là ngốc thế đấy!
Là cứ nhớ nhung người thế đấy !
Là đôi lúcbuồn tủi thế đấy!
Và ...hạnh phúc thế đấy !
rồi em lại mỉm cười....
cười lẫn tiếng
mưa rơi ....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét