Saturday...
Em thấy lòng cô đơn...trống trải
Nỗi nhớ anh cồn cào... thăm thẳm mãi
Em định hoài mà chẳng gọi thành tên...
Em hằng mơ một thứ bảy ngọt êm
Gọn trong vòng tay anh yêu nồng ấm
Cả không gian sẽ chìm vào yên lặng
Nụ hôn nồng quyện lại gữa trời mây...
Em ước ao thứ bảy sẽ ngất ngây
Bên biển khơi nghe gió về kể chuyện
Sóng vô tình và bờ sao lưu luyến
Nhìn chúng mình... trăng bỗng thấy thấy cô liêu....
Thứ bảy ơi, em mơ ước nào nhiều
Anh và em, hai chiều xa xôi quá!
Mơ lúc này được hôn anh lên má
Mà ngậm ngùi..... đành nhờ gió.... gửi anh....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét