Chủ Nhật, 29 tháng 8, 2010

Thứ bảy....



Saturday...



Thứ bảy này lại giống thứ bảy qua
Em thấy lòng cô đơn...trống trải
Nỗi nhớ anh cồn cào... thăm thẳm mãi
Em định hoài mà chẳng gọi thành tên...

Em hằng mơ một thứ bảy ngọt êm
Gọn trong vòng tay anh yêu nồng ấm
Cả không gian sẽ chìm vào yên lặng
Nụ hôn nồng quyện lại gữa trời mây...

Em ước ao thứ bảy sẽ ngất ngây
Bên biển khơi nghe gió về kể chuyện
Sóng vô tình và bờ sao lưu luyến
Nhìn chúng mình... trăng bỗng thấy thấy cô liêu....

Thứ bảy ơi, em mơ ước nào nhiều
Anh và em, hai chiều xa xôi quá!
Mơ lúc này được hôn anh lên má
Mà ngậm ngùi..... đành nhờ gió.... gửi anh....






Thứ Sáu, 27 tháng 8, 2010

Mùa thu cho em





Mùa Thu Cho Em






Anh có nghe mùa thu mưa giăng lá đổ
Anh có nghe nai vàng hát khúc yêu đương.
Và anh có nghe khi mùa thu tới
Mang ái ân mang tình yêu tới 
Anh có nghe, nghe hồn thu nói...  mình yêu nhau nhé! 

Anh có hay mùa thu mưa bay gió nhẹ 
Anh có hay thu về hết dấu cô liêu
Và anh có hay khi mùa thu tới
Bao trái tim vương màu xanh mới 
Anh có hay hay mùa thu tới hồn em ngất ngây....

Nắng úa dệt mi em&mây xanh thay tóc rối
Nhạt đôi môi em thơm nồng
Tình yêu vương vương má hồng
Sẽ hát bài cho anh và ru anh yên giấc tối
Ngày mai khi mưa ngang lưng đồi
Chờ anh ,em nghe mùa thu trôi..... 

Anh có mơ mùa thu cho ai nức nở 
Anh có mơ mơ mùa mắt ướt hoen mi
Và anh có mơ khi mùa thu tới
Hai chúng ta sẽ cùng chung lối 
Anh có mơ, mơ mùa thu ấy tình ta ngát hương....










Chủ Nhật, 22 tháng 8, 2010

Entry tặng Mẹ nhân mùa Vu Lan





À ơi, con ngủ cho ngoan...


"À ơi con ngủ cho ngoan
Để mẹ đi cấy đồng sâu chưa về......"

Mẹ ơi nỗi nhớ tràn trề
Quê nhà yêu dấu bộn bề năm xưa
Lời ru cùng gió đung đưa
"Thương con biết mấy cho vừa .... con ơi ....."

Giờ đây con đã hiểu rồi
Mẹ là êm dịu trùng khơi vỗ về
Con đi ngàn dặm sơn khê
Âm thầm mẹ vẫn bên lề nhìn con

Quản đâu mưa gió mỏi mòn
Quản đâu ngày tháng héo hon thân gầy
Nhẹ nhàng như áng mây bay
Phong ba bão táp chẳng lay tấm lòng
Mẹ là hơi ấm mùa đông
Mẹ là khúc hát mênh mông diệu kỳ......

Vu Lan về đẫm bờ mi
Nhớ mà không biết làm gì...Mẹ ơi...












Thứ Sáu, 20 tháng 8, 2010

Sang mùa



Sang Mùa

Đã qua đi rồi
và cơn gió đã sang mùa
Em khóc một nỗi đau bên đời
những yêu thương đã bay lên trời.

Trời làm cơn mưa rơi
xuống nỗi yêu thương này
Rơi xuống dòng sông
mà hôm qua đã không êm đềm
Là từng đêm ôm gối chăn
nếm đau thương riêng mình.

Còn đâu đó chút yêu thương bên đời
Ngày anh đến là cứu sinh
xóa đi vết thương đã bao ngày
Chờ trong ngày nắng mới
có trái tim sang mùa
Ngày nắng mới biết yêu thương rất cần.

Có tiếng ru rất gần, và em cần anh đó
Tìm trong từng cơn gió
em biết yêu thương đang gần
Em muốn yêu thương thật gần.







Một chiều mây trôi lãng đãng trên đường về, mưa đột nhiên ào xuống làm mọi người ai cũng phải tạt nhanh vào quán cafe góc phố hoặc đâu đó trú mưa. Nhâm nhi ly cà phê trong tiếng nhạc vẳng xa như níu chân người, đoạn nhạc dìu dặt và giọng thầm thì của người ca sỹ làm lòng người thoáng nhớ ... Một chiều mưa như hôm nay, người ta thường nói là mưa cuối hạ rất lớn, rất lâu và buồn... Thế là trời cũng đã chuyển sang thu.....

Ở nơi gió gợn nhẹ vòm lá, heo may lượn vòng tầng không, âm thầm và tri kỷ qua từng năm tháng .. thời gian chảy trôi qua từng mùa. Chỉ những lúc chuyển mùa, tâm hồn mới tự nhiên xao động, dễ cảm và lưu luyến. Phải thế chăng mà mỗi cơn gió lùa qua lại ùa về hình ảnh thương nhớ...... để rồi ký ức đẹp đẽ như làn khói xuyên suốt về hiện tại, vào trong nỗi buồn cứ mơn man. Một bên là giọt nước mắt cho "nỗi đau bên đời", mặt khác sương khói của tình yêu vẫn thăng hoa "bay lên trời" ..

Ai cũng có trái tim yêu cả , và khi mà trái tim đã rung động đập lên những tiếng hát yêu thương của tình yêu thì tình yêu như liều thuốc chữa lành mọi vết thương. Mọi sự khởi đầu lại tái sinh, ta sẽ thấy như làn gió mang luồng không khí trong lành, tắm mát cả những muộn phiền, những vết tình trầm, xua tan đi mọi niềm đau..... Như khi trời chuyển tiết sang mùa, cỏ cây và chim muông đợi dịp rộ về ăm ắp sức sống. Trái tim yêu, một lần nữa, háo hức đợi chờ để...... được yêu ......

Chuyện chúng mình chỉ có một mùa thôi phải không anh.... mãi mãi là mùa yêu thương ấy...  Hãy yêu em như chưa yêu lần nào nha anh

(Lược sửa từ Bài Hát Vàng)


Thứ Tư, 18 tháng 8, 2010

Tình yêu vĩnh cửu -Tú Quyên-



Tình Yêu Vĩnh Cửu



Đêm qua đêm trong mộng mơ
Em thường hay trông thấy anh
Luôn bên em trong mùa xuân.... muôn đời.

Những câu ca trên đại dương
Đong đầy bao nhiêu luyến thương
Anh cho em khung trời xanh...thơ mộng... 

ĐK: Tình... ta... dù thoáng qua trong đời
Trong trái tim em xin nguyện luôn tôn thờ
Một... khi... mình đã trao cho nhau
Nguyên trái tim chứa chan buồn vui
Ân tình kia....  muôn kiếp... không tan

Yêu...con tim.... không hề phai
Cho dù qua bao đổi thay
Trong tim em đôi mình hai ... như một

Cho trăm năm bóng hình ai
Luôn bền lâu trong đáy tim
Cho mi em không lệ hoen, úa màu....









Chủ Nhật, 15 tháng 8, 2010

Một chiều vu vơ




Một chiều vu vơ

Chiều nay nhớ quá một bóng người
Nao lòng vì anh mắt , bờ môi...
Nụ hôn ngọt ngào thèm đụng tới
Ấm áp vòng tay .... cả tiếng cười....
Làn mây lững lờ như mời gọi
Gió ơi hãy về rủ đi chơi
Lạ ghê thấy lòng sao buồn quá
Ngẩn ngơ hồn ở chốn .... xa vời .....
Em nhớ anh lắm lắm, dấu yêu à.....







Thứ Tư, 11 tháng 8, 2010

Chú tôi





Chú tôi

........
Những ngày được ở bên ông bà, bố mẹ và đặc biệt là bên chú, ngập tràn những kỷ niệm vui, mà tôi ko bao giờ quên được. Vì cuộc sống bon chen nên đành xa chú. Chú quyết định vào Nam lập nghiệp, tôi biết chú cũng buồn lắm khi phải chia tay với ông nội (bà nội đã mất) , bố mẹ tôi , các em tôi và tôi ........

Tôi còn nhớ như in hồi còn bé, hễ thấy tóc hơi dài một chút là chú lôi tôi ra cắt, thỉnh thoảng lại cầm tay tôi xem móng tay có giữ sạch không, dài có đến mức cho phép không... và nếu hơn là bắt tôi ngâm tay vào nước rồi cắt gọt rũa..... đến nỗi tới mười năm tuổi rồi hai bàn tay tôi hầu như chưa bao giờ thấy cái móng nó dài hơn có thể ....

Có một lần tôi và chú giận nhau, nghe có vẻ kỳ quặc nhưng đúng là như thế! Mười lăm tuổi, tôi thích để đầu vuông, thích mình có dáng vẻ dịu dàng của một người con gái, không thích suốt từ nhỏ là mỗi một kiểu tóc tém mà chú cắt. Chú nói "Tóc dài rồi, phải cắt thôi" Tôi nhất định không và trốn đi mất...... chỉ chuyện này thôi mà hai chú cháu không nói chuyện với nhau đến cả tuần....

Khi tôi mười sáu cũng là lúc tôi được vào đại học. Còn nhớ mãi ánh mắt hãnh diện của chú về người cháu yêu của mình, nhưng sự buồn phiền trong lòng bố mẹ thì không thể nào chịu nổi vì tôi đã nói dối, tôi đã dối bố mẹ là thi trường Y nhưng rồi....  khi bố mẹ cầm tờ giấy báo trúng tuyển chỉ biết khóc.... làm sao được vì đó là mơ ước của tôi, và chú đã đứng về phía tôi.

Năm đầu đi học tôi ở ký túc xá đến cuối tuần mới được về thăm gia đình, lúc ấy nhà còn nghèo, tôi thì bị cái bệnh say xe không thể nào đi xe buýt.... Đành coi như mình tập thể dục vậy, mỗi tuần tự đạp xe hơn hai chục cây số về ôm mẹ một cái, ăn thỏa sức những món ăn ngon mà mẹ nấu..... rồi chiều hôm sau lại đạp xe tới trường. Chú thấy vậy thì thương lắm, vì thế hễ đến cuối tuần chú sẽ bỏ lại hết công việc để đến trường đón tôi hoặc quá bận thì người yêu của chú sẽ đến đón tôi về .....

Nhắc đến chuyện tình của chú thì nói hoài không hết, xuyên suốt từ trong Nam ra Bắc, và có những chuyện không tưởng nổi, ví như vì bố mẹ cấm đoán, chờ cho mọi người đi ngủ , nửa đêm chú bắc thang để trèo lên tầng hai gặp người yêu... không may có lần bị mọi người hô hoán tưởng là kẻ trộm thế là.... hic..... nghĩ đến mà vẫn như vừa mới hôm qua. Chú tôi quá đa tình, chẳng bao giờ yêu một người cả. Tôi nhớ có lần em hai theo chú ra sân bay đón người yêu (là vợ chú bây giờ) em tôi đã chứng kiến chú bị một người con gái khác tát một cái giữa đám đông.... hôm ấy là mồng 4 Tết , chú không ngờ mọi chuyện lại xảy ra đúng vào dịp Tết.....

Chú học rất giỏi, thật tiếc chú đã bỏ dỡ ĐH đi buôn bán kiếm tiền. Ông nội mắng chú, bố mắng chú nhưng chú nhất định làm theo ý mình vì chú nghĩ học mãi cũng thế thôi, chú muốn phải kiếm được tiền ngay. Mà đúng thế thật chỉ một thời gian ngắn chú đã kiếm ra rất nhiều tiền. Khi đã có vốn rồi chú quyết định đi vào Nam lập nghiệp, mua nhà, lấy người chú yêu và có một công việc ổn định trong sân bay TSN đến bây giờ.

Nhớ hoài cái ngày chia tay chú, tôi đã chui vào một góc nhà khóc nức nở, trong lòng cảm thấy mất mát vô cùng... Tôi không muốn nhìn thấy chú đi một chút nào..... Thời gian quả là trôi nhanh, tưởng như mới vừa đây mà cũng mười mấy năm rồi, thỉnh thoảng nhớ chú tôi lại bay vào Nam thăm chú, đôi lúc còn vờ là có việc này việc khác nhưng trong thâm tâm chỉ muốn đến nhà chú, nhìn thấy chú, ăn những món ốc chú tự làm kiểu Nam thật là ngon... chỉ thế thôi.... rất nhiều năm rồi vẫn như thế.....

Một tuần vùa qua được bên chú hằng ngày, được cùng chú đi chợ mua đồ về nấu, vừa ăn vùa ríu ra ríu rít nói lại những chuyện ngày xưa.... có những lúc nước mắt chẳng thể kìm được cứ lăn dài trên má ..... bỗng thấy hạnh phúc sao mà  giản đơn đến thế .......

Tạm biệt người chú mà tôi rất kính yêu




Chủ Nhật, 8 tháng 8, 2010

Chờ phone của anh -Ngọc Lan-



Chờ phone của anh




Chờ phone của anh em chờ suốt buổi chiều.
Chờ phone của anh mây buồn kín bầu trời.
Lặng nghe tiếng mưa rơi đều anh ơi !
Em nhớ anh thật nhiều anh có biết ?

Mẹ đang ngôi khâu bên đèn tóc nhạt màu
Nhìn em thật lâu như hiểu thấu được lòng.
Tình yêu đó em riêng dành cho anh
Vắng tiếng anh buổi chiều buồn em muốn khóc

ĐK :
Thiếu vắng anh lòng thấy quạnh hiu
Hạnh phúc xa vắng anh yêu ơi !
Tiếng hát sẽ buồn, khúc hát úa sầu
Về với em anh hỡi !

Hãy cho em lời nói dịu êm
Nồng ấm yêu dấu trên đôi môi mềm.
Tiếng hát thắm màu, khúc hát sẽ hồng
Nhờ có anh ơi !

Tình yêu nào đưa em vào chốn mê say
Ngờ đâu vụt tan như là giấc mộng đời
Bàn tay vẫy đưa người vào hư vô
Trong ước mơ ngày dài ta bên nhau

Giờ đây ngồi yên trong vùng tối đọa đầy
Sầu vương đời nhau cho niềm nhớ ngập tràn
Người yêu hỡi có bao giờ suy tư
Hay tiếc thương một lần cho môi hôn vương sầu nhớ ?
.....






Chủ Nhật, 1 tháng 8, 2010

Thế là ngốc không anh ?




Thế là ngốc không anh...

Em hỏi rằng "em ngốc lắm phải không?"
Anh mỉm cười "còn hơn là ngốc nữa
lúc dịu êm , lúc ầm ầm như lửa
đang yên bình , bất chợt nắng ... chợt mưa......"

"Em hiểu mà , tính em thật khó ưa
Anh đừng buồn , đừng giận em, anh nhé!
chỉ vì yêu nên con tim giằng xé
giữa hờn ghen... say đắm ... thiết tha...... "

(Nhưng anh à )

Em ghét ghê, anh cười với người ta
Em ghét ghê, anh làm ai bối rối
Càng ghét hơn trong những chiều mưa vội ...
Nhớ về anh.... là nước mắt lại rơi.....

Em ước gì anh yêu mãi em thôi
Giống như em một lòng không đổi khác
Chuyện chúng mình muôn đời như bản nhạc

Du dương hoài
cung bậc của.....
tình yêu.....