Thứ Ba, 30 tháng 6, 2009

Gọi ước mơ về....




Mỗi một ngày qua, ta cảm nhận được từng nhịp thở của thời gian. Nó vẫn tiếp tục trôi cùng với những ước mơ, hoài bão trong cuộc đời của mỗi người... Vừa mới hôm nào còn là những cô cậu bé với sự hồn nhiên vô tư, giờ đã trở thành một người trưởng thành. Tuổi thơ của mỗi người với bao nhiêu ước mơ trong đời, từ cánh diều cao vút mà mẹ chắp cánh ngày xưa, đến những giấc mơ thần thoại trong giấc ngủ khi đêm về... Tuổi thơ của tôi - gã khùng, gắn liền với quang gánh trĩu nặng đôi vai của Mẹ. Năm tháng trôi qua, cùng với đôi quang gánh, Mẹ đã chắp cánh cho gã từ những ước mơ đầu đời cho đến những giấc mơ bay cao như bây giờ. Nhờ quang gánh nhọc nhằn của Mẹ ngày xưa mà gã mới có được như ngày hôm nay. Thương lắm quang gánh Mẹ ngày xưa... Ngày ấy, tuy chỉ là một đứa trẻ ăn chưa no, lo chưa tới, nhưng trong sâu thẳm tâm hồn mình, gã luôn khát vọng ước mơ thay đổi cuộc đời nghèo...

Mười sáu tuổi. Cậu bé khờ khạo ngày nào đã biết lăn xả kiếm tiền để theo đuổi ước mơ vào đại học. Đó là cách duy nhất mà cậu tin rằng nó sẽ giúp cậu thực hiện được ước mơ của mình, và trong cuộc vật lộn mưu sinh ấy, gã đã gặp tình yêu đầu đời nhiều cay đắng chỉ vì "anh nghèo quá"! Đêm đêm, sau một ngày mệt nhoài với học hành, công việc mưu sinh. Đối diện với chính mình, gã ước mơ về một dòng suối mát trong lành, tinh khiết, sẽ băng qua tâm hồn già cỗi trước tuổi của mình, để chính những mạch nguồn mát lành ấy làm cho trái tim khô cằn trở lại những giọt hồng tươi, để có thể tiếp tục yêu, tiếp tục chờ đợi và hy vọng một tình yêu đẹp đến trong đời! Để rồi sẽ được cùng ai ngắm hoàng hôn chiều tím ngắt trên bờ cát dài trắng xóa của miền ký ức... Gã quyết tâm băng mình qua những đỗ vỡ, vượt lên những nỗi đau để làm tất cả cho ngôi nhà mơ ước của mình... Phải tìm cho mình một lối đi!

Trên con đường tìm cho mình một lối đi, gã bỗng nhận thấy cuộc sống không còn là màu hồng như mình vẫn hay nghĩ ở tuổi thơ. Cuộc sống dường như một bức tranh, có những khoảng trắng đan xen những gam màu tối, có những khổ đau, mất mát... Có những lúc gã tưởng chừng khó thể vượt qua những rào cản để có thể bước đi tiếp trên con đường của mình. Nhứng rào cản có thể là do chính cuộc sống đặt ra, hoặc cũng là những rào cản gã tự đặt ra để có thể thích nghi với cuộc sống mà không bị những làn sóng của nó cuôn đi theo dòng nước xoáy. Nhiều khi gã phải tự đấu tranh với chính bản thân mình, để có thể trả lời câu hỏi: TÔI là ai? TÔI đang làm gì? TÔI sẽ đi tới đâu? Tại sao TÔI lại thiếu ý chí và nghị lực trước khó khăn? Tại sao TÔI lại sợ thất bại trong đời đến thế? Gã đứng dậy và tiếp tục đi để nhận ra rằng: Đứng bao giờ sợ thất bại, không thể thành công nếu không có những bài học của sự thất bại. Thất bại ở một thời điểm nào đó chỉ là tạm thời và cần thiết ở mỗi con người. Rồi với sự nỗ lực, ý chí vươn lên, mình sẽ gặt hái được những thành công mà thôi. Thế là gã bắt đầu biết đối xử tốt với bản thân, biết yêu thương quý trọng những gì cuộc sống ban tặng, và biết kiên trì, nố lực những việc mình làm...

Ngày qua ngày, càng lớn, gã sống càng thực tế hơn. Thực tế đâu có nghĩa là không còn những giấc mơ. Gã vẫn có quyền mơ về một cuộc sống có ý nghĩa, về một tương lai đẹp đẽ, về một tình yêu nồng nàn say đắm... Chỉ có điều là với tuổi đời càng nhiều theo thời gian, thì giấc mơ của gã được xây đắp trên nền tảng vững chắc của kiến thức về xã hội, kinh nghiệm cuộc sống và sự trải nghiệm của chính mình. Lúc nào trong gã vẫn đong đầy những ước mơ, vì đối với gã khi cuộc sống không còn những ước mơ thì nó sẽ trở nên buồn tẻ, ảm đạm lắm, và chỉ là một chuỗi những ác mộng nối tiếp nhau mà thôi...Sống là phải dám ước mơ. Có dám mơ thì cuộc sống mới có ý nghĩa, và khi có kế hoạch để thực hiện giấc mơ, từng bước một, thì cuộc đời mới có định hướng. Những giấc mơ, dù chưa thành tựu, vẫn gìn giữ cho cuộc đời phong phú và nâng bước chân gã đi trên mọi nẻo đường...

Đêm từng đêm, gã vẫn tiếp tục kiên trì theo đuổi, và...gọi ước mơ về.....
(Sưu tầm) 

 
 
Chiều qua cùng mấy bạn đi biển , nhìn thấy tụi trẻ con cứ chạy đuổi theo những chiếc lá rơi bỗng nhớ về một thời y như bọn chúng , tràn ngập niềm vui , vô tư và ngây thơ không hề vương vấn một chút ưu phiền nào. Bỗng dưng ước mình được trở lại cái thời của đầy ắp những mơ ước hồn nhiên ấy.
 
Hồi bé tí nó thèm ăn kẹo lắm , luôn nhớ mãi cái hương vị của những viên kẹo dù không hề đẹp và màu mè như bây giờ . Nó đã từng mơ ước mình là kẹo, bởi lúc ấy đơn giản chỉ nghĩ rằng,nếu là kẹo nó sẽ mang đến sự ngọt ngào dễ chịu cho gia đình và tất cả mọi người. Nhưng rồi mỗi một tuổi,trưởng thành hơn thì sẽ là bắt dầu của những ước mơ lơn hơn. Từ kẹo thành bông hoa, thành cô giáo... và chỉ khi nó bắt đầu có thể gọi là người "lớn" , bắt đầu thèm xem phim, thích đọc tiểu thuyết ... lúc ấy nó nhận ra ước mơ của mình là trở thành giống như Bác Trà Giang và chị Thu Hà. Mọi thứ dừờng như rất suôn sẻ và may mắn khi nó quyết định làm chuyện gì... trôi chảy đến không ngờ... Nhưng cuối cùng nó cũng phải từ giã để chọn lựa cho mình một con đường khác. Tiếc lắm, nhưng trong cuộc sống ,đôi khi ta cũng vì một lí do gì đó mà phải từ bỏ những niềm đam mê, những khát khao cháy bỏng của mình... bởi cuộc sống chẳng phải chỉ dành cho mình nó mà luôn luôn gắn liền với gia đình, bố mẹ và các em. Ước mơ từ cái kẹo đến bông hoa dù là giấc mơ trẻ con không thực hiện được nhưng mỗi lần nó nhớ lại cũng làm nó mỉm cười . Rồi từ người diễn viên đến "lãnh đạo" (mượn từ của Kiến tí nhé ) nó cũng đã đều thực hiện được.....  
 
Nhưng đó vẫn chẳng phải là mơ ước của nó lúc này.....  có một ước mơ mà nó biết là có thể sẽ không bao giờ  xảy ra , nhưng nó vẫn cảm thấy hài lòng và vui vẻ . Cũng bởi vì ước mơ ấy mà nó vẫn tiếp tục bước , tiếp tục tìm cho mình một con đường tốt nhất để đi tới gần , rớt xuống rồi sẽ lại dậy... dậy để sẽ lại tiếp tục tìm ra con đường khác hợp với mình hơn    Ai cũng than nó là "đồ bảo thủ "  nhưng kệ , miễn là nó nghĩ thế là đúng , vậy là có nghị lực rùi .


Chủ Nhật, 28 tháng 6, 2009

Chỉ là vu vơ...



 
Em thật là lạ, em thường  ngồi vu vơ tự hỏi với lòng, nếu một ngày nào đấy
mình không còn gi với nhau nữa thì em sẽ thế nào nhỉ ...

Anh xuất hiện làm em thay đổi, em đã biết thương nhớ ,mong mỏi dù trước
đó không bao giờ em nghĩ mình còn có thể rung động và yêu một người nào.
Nhưng anh đã mang đến cho em sự bắt đầu lại của tình yêu,nó lạ lẫm,ngọt
ngào ... làm em luôn có cảm giác như mình đang được sống trong một giấc
mộng tựa  thiên thần ....

Yêu anh , nghĩ về anh thôi là em lại mỉm cười bởi niềm hạnh phúc, đôi lúc
bạn bè chẳng hiểu em sao lại kì lạ đến thế nữa.Nhưng thì sao chứ! Em mặc
kệ  ,chỉ cần em biết một mình thôi, thế là đủ .

Nếu một ngày mình chẳng còn gì , thì em cũng vẫn thế  . Em vẫn sẽ cảm
thấy hạnh phúc bởi những dòng tin cũ của anh , bởi những entries cũ đã
mang đến cho em bao xúc cảm , niềm vui lẫn sự ngọt ngào ...

Nếu thực sự mình chẳng còn gì , thì em mãi mãi vẫn như xưa  , cầu mong
những điều tốt đẹp nhất sẽ đến với anh , em ước được thấy anh mãi tươi
cười , vui vẻ và toại nguyện mới những gì mình mong muốn.

Mình đã chẳng còn gì thì đừng nghĩ gì về chuyện đã qua nghen anh! Quá
khứ thường làm con người ta mệt mỏi nên em chẳng hề muốn anh có cảm
giác ấy , dù chỉ là thoáng qua thôi...

Tình cảm dành cho anh sẽ chưa thể nhạt phai .. thì cứ kệ thế anh nhé !
 
Cũng sao nói gì được , vì mỗi một cuộc đời là mỗi duyên, mỗi  phận mà
phải không anh?
 

No matter what it be.....
I only want you to be happy 



Thứ Sáu, 26 tháng 6, 2009

Thứ Tư, 24 tháng 6, 2009

Nếu bạn cần




 

NẾU BẠN CẦN

Nếu bạn cần gì đó
Thì cứ thế làm đi
Đừng mải miết nghĩ suy
Lo cuộc đời từ khước

Đời đôi khi lầm tưởng
Biến ta thành khói sương
Hy vọng lẫn yêu thương
Sao làm ta gục ngã ... ?

Nếu gặp chuyên xót xa
Bạn cũng đừng hờn giận
 Yêu đời không sầu hận
Mọi chuyện rồi sẽ qua

Nếu bạn cần tình yêu
Thì yêu nhiều vào nhé
Yêu làm ta mạnh mẽ
Trẻ trung và dễ thương

Nếu bạn đi trên đường
Đừng lo mình sẽ lạc
Ở một nơi ấp áp
Người ấy mãi chờ trông

Và nếu bạn cần tôi
    Tôi luôn bên bạn đó
   Cuộc sống dù gian khó
  Cùng nhau vượt ...bạn nha.

 
 
 


 P/S : Entry  viết tặng cho người bạn thân của Kẹo. Thấy dạo này bạn ấy có một vài cái "cần"  nhưng lại có vẻ không dứt khoát thực hiện .... Bài thơ này  tặng bạn , hy vọng rằng  những cái "cần" ấy sẽ có ghị lực hơn 

Mong tất cả những cái " cần"  của b và của t (cho t ké tí) đều thực hiện được  Bẹt nhé 



Chủ Nhật, 21 tháng 6, 2009

Nỗi nhớ thành kỷ vật trong tôi






Photobucket


KỶ VẬT TRONG TÔI 

 
Nỗi nhớ thành kỷ vật trong tôi
Mấp máy bờ môi, cháy lòng cơn khát
Khoảng cách xa xôi,cứ nôn nao mùa hạn
Đếm giọt thời gian mong đến hẹn ngày về.

Úa héo lòng tôi, nỗi nhớ vẫn lê thê 
Biết nơi hẹn ấy xuân có chờ ... có đợi?
Ngày tháng chậm trôi, đất trời vời vợi
Thầm gọi tên ai  .... chỉ để nói một lời.

Yêu !!! Cách xa ....  lòng dạ rối bời
Nên giận hay thương một đời Tằm Nhện
Giăng nỗi nhớ nhung, níu thuyền về bến
Biển nhớ lòng tôi thành kỷ vật đong đầy.

 
(sưu tầm)
 
so1-10.gif picture by hoalylily




Thứ Ba, 16 tháng 6, 2009

Trở về với .... cô đơn.




Lại phải nói lời tạm biệt ... 9 ngày trôi đi thật nhanh ... 9 ngày làm nó được sống trong cảm giấc ấm áp , êm đềm trong tình yêu thương bố mẹ và sự ríu rít của bọn trẻ, cái lũ nhỏ mà lâu lắm mới gặp lại , nhưng chúng luôn làm nó xúc động đên rơi lệ vì sự gần gũi và những bộc lộ yêu thương nhớ nhưng một cách ngây thơ trẻ con và ngọt ngào lắm !  Nó thèm ôm hết chúng , yêu hết chúng và làm mọi thứ cho chúng....

9 ngày qua đi , trở về với căn phòng  xưa cũ ...nhưng cảm giác trống trải thì không tả nổi. Nó cứ thẫn thờ như vừa mới trải qua một giấc mơ hạnh phúc bị ngắt quãng.... cảm giác hụt hẫng , nuối tiếc ..... buồn vô cùng.....

Lúc chia tay tay bố mẹ , em gái và mấy thiên thần bé nhỏ , nó chẳng khóc , chẳng ai khóc ngoài tụi nhỏ rơm rớm lệ...  Nó cứ tưởng mình mạnh mẽ lắm , nhưng khi mọi người vào trong rồi , nó mới cảm thấy được sự chia xa , nỗi buồn dâng ngập trong lòng ..... nó ứa lệ vì nhận thấy rằng ... mình lại trở về với cảm giác cô đơn quen thuộc, cảm giác thật của cuộc đời thật ....

Nhưng nó biết là mọi chuyện sẽ lại đâu vào đó . Nó đã quá quen với những cảm giác tương tự , sau mỗi lần như thế nó lại tự mình an ủi mình, làm mình vui lên....

Mục đính của entry là post ảnh gia đình để chia sẽ niềm vui với mọi người, vậy mà .... lại vu vu vơ vơ .... đúng là Kẹo tồ ! Bỗng dưng em thấy thích cái tên Kẹo tồ mà anh yêu thường gọi , càng ngày càng thấy hợp với em  

Kich chuột vào hình để xem hình lớn các bạn nha 





Thứ Tư, 10 tháng 6, 2009

Mưa cứ rả rích thế đi....




Mưa rả rích ...

tí tách rơi hoài....

chỉ làm em yêu Mưa hơn thôi !

Ngồi nhìn những hạt mưa rơi rơi bên khung kính, bỗng thấy lòng mình thật lạ... lâng lâng một niềm hạnh phúc... nhẹ nhàng xen lẫn những suy nghĩ bâng quơ .....

Tình yêu đúng là khó hiểu! Có những tình cảm chỉ là thoáng qua đã làm ta thổn thức... Có người chưa bao giờ thấy mặt sao cứ tồn tại mãi trong trái tim ta.... Có những câu nói chỉ nghe một lần, nhưng vẫn luôn dội lại vào hồn ta cái ý nghĩa vô cùng của nó.

Mưa biết không,

Em chẳng hiểu hết nổi cái định nghĩa của vị ngọt ngào, cay đắng... trong tình yêu nhưng em đã từng cảm thấy trái tim mình loạn nhịp vì nó , em cũng đã nếm qua cái vị vô cùng ấy nhưng cũng chẳng thể kết luận và diễn tả nỗi nó vô cùng đến thế nào......

Em luôn tin vào định mệnh, và chữ 'duyên' của mỗi cuộc đời. Con người có duyên mới gặp được nhau. Có duyên mới được có mặt trong đời nhau. Có duyên mới trở thành tri kỷ...

Yêu Mưa, em hạnh phúc vì tìm lại những điều mình đã để lạc từ lâu, niềm vui và ước mơ ngọt ngào ào đến làm em thêm một lần nữa có niềm tin vào những câu chuyện cổ tích với những kết cục có hậu . Em tin vào những điều kỳ diệu của tình yêu , những khoảnh khắc hạnh phúc , nỗi nhớ mong và cả những nụ cười thật dịu ngọt khi em nghĩ về người em yêu. Với em Mưa luôn là điển tựa, là khúc nhạc dễ thương, là niềm hạnh hạnh phúc vô bờ và là tất cả những gì êm dịu nhất .

Yêu Mưa , Em chỉ cần thế thôi, em chỉ cần nghĩ đến mình lại có thể yêu, tim em lại có thể rung động và say đắm vì một bóng hình ... thế là em hạnh phúc! Cuộc sống quanh ta có biết bao điều kỳ diệu xảy ra Mưa nhỉ ? Có những câu chuyện chỉ nói một lần nhưng ở những khúc ngoằn nghèo của nó, là những lời nhắc nhở ta về những gì đã trải qua, và những hi vọng về ngày mai tươi đẹp. Trong tình yêu cũng vậy anh hén , có những yêu thương đến rất nhanh, nhưng cũng đã đem lai cho ta cảm giác ấm áp, thân thuộc ... giống như ta đã từng biết, từng gặp gỡ và đã từng yêu nhau từ lâu lắm rồi....

......

Cảm ơn Mưa đã đến trong cuộc đời này để em được yêu , được sống lại những cảm giác ngọt ngào của tình yêu .......

Cho dù thế nào thì em vẫn yêu Mưa ,

hạnh phúc bởi Mưa ........

Mưa cứ rả rích ....

tí tách rơi...

Mưa nhé !



Thứ Bảy, 6 tháng 6, 2009

Thứ Tư, 3 tháng 6, 2009

Khi em nhớ anh !




Khi em nhớ anh ....

Lòng thật lạ .... em cứ bâng khuâng nghĩ vẩn vơ dù cố an ủi mình đừng để nhớ nhung làm lệ đẫm bờ mi... nhưng bóng hình anh cứ  êm đềm len nhẹ vào tim em... làm em mong chờ, nhớ nhung... và thầm hạnh phúc khi nghĩ ;đến ở nơi nào đó, một khi nào đó anh cũng có lúc nhớ em như vậy ....

Khi em nhớ anh ....

Đôi khi em thấy  mình chẳng làm được gì ra hồn cả , em ngu ngơ thẫn thờ.....nhưng ngược lại cũng làm em có biết bao niềm vui và nghị lực để trải qua thật nhiều thứ !Đó chính là những lúc em nghĩ rằng, dù xa vời vợi nhưng anh sẽ luôn bên em , sẽ chẳng bao giờ để em lỡ nhịp , từng bước đi của em sẽ có anh trông theo ...dù chỉ là trong tư tưởng

Khi em nhớ anh .....

Thời gian như dài thêm và dài hơn vô tận....  Em thấy mủi lòng vì chẳng được bên anh .... Có những lúc lang thang thơ thẩn một mình em nghe tiếng trái tim mình quặn lại , yêu thương hoà trong nỗi niềm thổn thức .... Nhưng nghĩ đến cảm giác của anh cũng có khi như vậy ... em lại thấy yêu anh hơn và mỉm cười bước ra khỏi sự chông chênh.

Khi em nhớ anh....

Em thèm viết lên những lời yêu thương sâu đậm vào những vần thơ ...gửi gió , gửi mưa mang tới trao anh ... Em nghĩ về phương trời ấy , trong xanh và êm ái hơn bởi nụ cười của anh khi đọc những vần thơ em .Em bỗng thấy lòng mình hạnh phúc lạ.... chỉ cần thế thôi cũng hơn muôn ngàn lời nói...... Em hiểu ra rằng, chẳng gì hạnh phúc bằng yêu và được yêu ....

Và ... em đang nhớ anh .....Từng chút dịu êm len nhẹ vào lòng... từng giọt ngọt ngào êm ái trôi vào tim em... hạnh phúc hòa theo nỗi nhớ anh dịu dàng..... ấm áp ....biết bao thân thương ....