Đêm hôm qua chia tay với anh blog là nó lên giường nằm liền. Bỗng dưng thèm nghe lại những bản nhạc ngày xưa đến lạ lùng, cũng có thể nó vừa nói chuyện với đứa bạn thân về một bản nhạc cũ, và cũng có thể vì nó thiếu lời chúc ngủ ngon của anh yêu ... nên đành nhờ những điệu nhạc không lời nhẹ nhàng ru mình vào giấc ngủ.
Chưa bao giờ nó có một giấc mơ khiếp sợ như hôm qua, trong mơ nó thấy mình bị đau , đau lắm mà lại chẳng biết đau ở đâu và ở chỗ nào cả. Chỉ thấy thật khó thở , mệt mỏi như không thể tiếp tục ngượng dậy. Nó choàng tỉnh, mồ hôi nhễ nhại.... Một mình trong căn phòng đã từng rất lạnh lẽo nhưng chưa bao giờ làm nó sợ, bỗng dưng lúc ấy thấy ghê ghê , chẳng dám bước xuống giường dù chỉ vài bước là đến cái tủ lạnh đẻ uống nước nữa. Cố nằm vùi vào đống chăn và mong trời nhanh sáng. Nó lại nhớ đến cái hẹn với đứa cháu họ vì hôm nay là ngày nghỉ sẽ đến đón nó đi chơi.
7h sáng là vùng dậy, lái xe đến KTX cháu nó ở, xa lắc xa lơ, cả tiếng đồng hồ mới đến . Hai cô cháu đi uống cafe và ăn sáng. Nó thích điểm tâm ở Coffe Bean vì món Break - O's Day rất hợp với khẩu vị của nó. Nó chọn cái bàn hướng ra đường để vừa nhâm nhi vừa ngắm dòng người qua lại .Trên bàn có một quển sách, theo thói quen nó mở ra liền và ngấu nghiến đọc , cả 10 phút trôi đi mới có một anh chàng nước ngoài rất đẹp trai đến nhẹ nhàng cười nói " Excusme , it's mine ....." Hóa ra chàng ấy để sách trên bàn để giữ chỗ trong khi đi gọi cafe , xấu hổ ghê đi
Tưởng vậy là đã xong rồi ai dè thêm một chuyện nữa, khi hai cô cháu ăn uống xong xuống bãi đậu xe thì ôi thôi, một tờ giấy phạt được cài trên mặt kính ! (Ở Sing có hai kiểu gửi xe, nếu gửi trong nhà có mãi che thì phải dùng đến cash card còn ngoài trời thì dùng đến coupon carparking ) Thế là nó đã quên để coupon khi đỗ xe và bị..... phạt
Ngày hôm nay chắc đen lắm ! Nó nghĩ vậy, dự định đi sẽ đưa cháu đi chơi ở Botanic Garden đành hoãn lại. Vì chẳng biết sẽ có chuyện gì tương tự vậy tiếp tục xảy ra không nữa .....
Thơ thẫn nghĩ linh tinh về những chuyện xảy ra cùng một ngày , chẳng hiểu như thế nào..... phải chăng là một điềm báo gì đó ?????
Chắc không có gì đâu, nó lại tự chấn an mình .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét