Thứ Bảy, 30 tháng 5, 2009
Thứ Tư, 27 tháng 5, 2009
Lỗi của mưa
Lỗi của Mưa

Đừng hỏi em vì sao em không buồn
Dù chiều nay mưa sầu giăng giăng trên lối
Hãy hỏi chiếc ô cùng em đứng trong mưa cho anh
Nếu ô không buồn thì em đây rất vui
Đùng hỏi em vì sao em không sầu
Dù đêm nay aj quên mà kgông đến
Hãy hỏi ánh trăng cùng em thức trong đêm chờ anh
Nếu trăng không buồn thì em cũng rất vui
Vì sao em yêu anh thế kia
Lỗi này do mưa hết thôi
Đã cho em cho anh lần đầu gặp gỡ
Một phút giây ta nhìn nhau, mắt ta luôn tìm nhau
Để rồi từ đây I look my mind in yỏu eyes
Tình yêu như cơn mưa lúc xưa anh ngồi bên em nói câu
Rằng anh yêu em "Wo aj nj I love you"
Chỉ cần thế thôi tim em vui rồi
Và đừng hỏi vì sao em và mưa
Luôn luôn chờ anh....
...yêu anh!
Thứ Bảy, 23 tháng 5, 2009
Con yêu bố mẹ !
|
Thứ Ba, 19 tháng 5, 2009
Yêu một người ở xa

Cứ nghĩ là mùa nắng thì Mưa sẽ ít hơn ai dè Mưa đến hoài.
Mưa hư quá đi thôi .....Mưa làm em nhớ đến người ở xa nữa rồi...
Em yêu Mưa , yêu lắm cũng bởi Mưa làm em hạnh phúc khi nghĩ đến Người, nhưng cũng giận Mưa nhiều bởi mỗi khi nhớ Người ... lệ em lại tuôn rơi...
Sao em yếu đuối nhỉ ....
Chưa bao giờ em nghĩ rằng em sẽ yêu một người....... xa thế !
Em biết là anh đang rất bận , bận vì công việc , vì nhiều điều và vì nhiều thứ khác nữa ....nhưng em cứ vu vơ mong chờ và thèm được biết, anh có nhớ em không, có một lúc nào nhớ đến em như em đang nhớ đến anh quay quắt trong lòng ?
Yêu người ở xa..... chưa lúc nào được ở bên nhau cả. Đó là một thiệt thòi lớn nhất anh yêu à . Nhớ mà chẳng biết làm gì để vơi đi ,...nhớ để mà cứ mong mỏi ....để rồi nhận lại sự cô đơn , buồn tủi ..... Em còn có đôi khi thấy lòng mình lo lắng ,mông lung.. khi nuôi dưỡng tình cảm của mình.....
Yêu một người ở xa....... Khi em vui , thèm ôm ghì lấy anh để chia sẽ , và khi buồn, em cần anh ,cần vòng tay che chở , an ủi và lau khô những giọt nước mắt nhớ nhung... thì anh lại chẳng thể nào bên em được.... Nhưng em "tồ" lắm ! vì yêu anh mà "tồ" của anh thế nào cũng cố gắng vượt qua, bởi em có niềm tin rằng , phía cuối cuả sự "CHỜ ĐỢI" sẽ là "HẠNH PHÚC" của chúng mình. Anh sẽ nắm lấy tay em , mình cùng nhau tiếp bước trên con đường Hạnh Phúc.....
Yêu thật sự, dù là cuộc tình thứ mấy em vẫn thấy như tình đầu anh nhỉ ?em đọc đâu đó đã tranh luận về điều này và em cũng cho là thế, anh có nghĩ vậy không? Dù xa , dù gần... nhưng cảm giác và những gì em dành cho anh thì chẳng hề thay đổi ... những thiệt thòi , những nỗi nhớ và niềm thương chờ đợi và nhiều nhiều thứ lắm..... nhưng em luôn nghĩ đến một ngày anh sẽ làm em toại nguyện.
Yêu một người ở xa....... Em cũng có lúc cảm thấy lo sợ rằng rồi một ngày nào đó em và anh sẽ không còn gì , cho dù một chút nhớ nhung về những kỷ ngọt ngào ... nhưng rồi những nghĩ suy ấy cũng qua đi ngay . Em tin anh và tin vào những gì em đang cảm nhận được lúc này. Nhưng anh yêu à, em cũng chẳng bao giờ muốn mình trở thành gánh nặng, càng ghét mình bị là sợi dây trới buộc người khác ... Với em , tình yêu phải là hai phía ... nếu chẳng phải vậy đừng bao giờ thốt lên lời yêu em ... hoặc hết rồi thì mình cũng chia tay trong nhẹ nhàng anh nhé !
Yêu một người ở xa, em trở lên thờ ơ với thế giới quanh mình, em chỉ muốn hét lên cho mọi người biết rằng em đang yêu anh, yêu nhiều lắm và chỉ biết đến mỗi anh mà thôi.
Yêu một người ở xa là ngốc thế đấy!
Là cứ nhớ nhung người thế đấy !
Là đôi lúcbuồn tủi thế đấy!
Và ...hạnh phúc thế đấy !
rồi em lại mỉm cười....
cười lẫn tiếng
mưa rơi ....
Chủ Nhật, 17 tháng 5, 2009
Những vết thương có làm bạn yếu đi ?
Tác giả Po Bronson, trong cuốn sách "Tại sao tôi lại yêu quý những con người này?", đã kể một câu chuyện có thật về một cây đu kì lạ. Cái cây này được trồng vào nửa đầu của thế kỉ 20 ở một trang trại gần Beulah, bang Michigan (Mỹ). "Cuộc đời" nó là cả một câu chuyện đáng để chúng ta nhắc tới. P/S : Câu chuyên trên nhắc nhớ chúng ta rằng dù có những tổn thương, những thiệt thòi, nhưng chúng ta cũng vẫn có hy vọng! Vì nếu chúng ta ko gục ngã bởi những vết thương, thì chúng sẽ cho chúng ta sức mạnh cần thiết để đối mặt, vượt qua và sống sót trước nhiều thử thách. Chúng thực sự có thể khiến chúng ta trở thành những con người mạnh mẽ hơn, và tốt đẹp hơn. Những ai đó đã và đang bị thương thì cũng đừng vì thế mà thất vọng nhé ! Hãy cố lên bạn của Kẹo (Sưu tầm.) |
Thứ Sáu, 15 tháng 5, 2009
Thứ Hai, 11 tháng 5, 2009
Nhớ Mưa

Trời hôm nay lại mưa ......
Những hạt mưa tí tách rầu rĩ làm em nhớ anh, nhớ quay quắt một hình bóng mà em chưa một lần nói chuyện, chưa một lần gặp gỡ.... Tất cả những gì em biết về anh chỉ là qua sự tưởng tưởng của mình, lạ nhỉ? Nhưng đó lại là sự thật, em cũng chẳng hiểu nổi sao mình lại thế nữa. Hôm nay tiếng mưa to quá làm em dậy sớm, em bỗng thèm chạy ra giữa trời mưa để mong cái lạnh của mưa có thể làm em vơi đi nỗi nhớ, nhưng chẳng làm thế được. Em đành lái xe chầm chậm trong mưa và tưởng tượng cái màn mưa trắng xóa đang bao phủ lên mình, giống như anh đang ôm trọn em vào lòng vậy. Dừng xe ngồi im lặng và nghĩ vu vơ, em đưa tay ra ngoài cửa kính để hứng những hạt mưa rơi, thích thú nhìn những hạt mưa bé nhỏ tí tách đang nhảy nhót trên bàn tay của mình, rồi ấp mưa lên má, lên mắt... nó làm em cảm thấy rất thư thái , êm dịu .
Mưa ơi! Em đang nhớ quá những cơn Mưa Anh!
Em đã nhận ra tình yêu của trái tim mình ... Em đã yêu anh thật rồi , có lẽ vậy! Em cứ hy vọng hoài vào một tương lai tươi đẹp .... nơi mà có anh bên cạnh, mong ước được cùng anh bước trong mưa trên mọi con đường, cùng nghe trái tim mình hòa nhịp với điệu nhạc tình yêu, một niềm hạnh phúc khi được nhìn vào đôi mắt , nắm lấy bàn tay ... và cảm nhận tình yêu từ sâu thẳm của nhau.....
Một sự thật rõ ràng là em yêu anh, và em cũng cảm nhận được hơi ấm ấy từ anh, nhưng đôi lúc em bỗng chợt thấy mơ hồ... phải chăng vì anh hoàn hảo quá, tình yêu của anh quá dịu dàng, êm ái mà em thì lại quá hấp tấp , vội vàng...Chính thế mà đôi khi em có cảm giác lo sợ, em sợ một ngày hạnh phúc đang có anh , bỗng vụt bay ?
Nhưng em kệ, đó chỉ là ý nghĩ và em xua nó đi ngay.
Yêu một người chưa từng gặp mặt, nghe có vẻ lạ lùng, nhưng em luôn tin tưởng vào những gì mình đang cảm thấy. Em luôn cầu mong sẽ chẳng bao giờ có một ngày nắng gắt vỡ thành mưa nhỏ,sẽ chẳng có một ngày mà những thương yêu của em sẽ trở thành hoài niệm và càng không bao giờ muốn có một ngày ,những điều em lo sợ vu vơ trở thành sự thật..... Em thèm có niềm tin, cũng bởi những giấc mộng yêu thương của em về anh không bao giờ hết. Em sẽ nghĩ về một tương lai tươi sáng , nơi ấy sẽ có một hạnh phúc ven toàn cho dù kết cục là điều ngược lại hoặc sẽ là những gì tồi tệ hơn cả sự chia tay đi nữa.... Tình yêu mà! Hiện tại em muốn yêu như lời bài hát mà em thích : " Đã yêu là không bao giờ phải nói I'm sorry ."
Bất chợt em mỉm cười.
Quanh em, chỉ còn tiếng mưa rơi !
..................
Thứ Sáu, 8 tháng 5, 2009
Lời ru của mẹ

Lời ru của mẹ
Khởi đầu từ buổi còn non
Khi còn đỏ hỏn Mẹ yêu chiều rồi
Bây giờ con đã thiếu thời
Con càng nhớ lắm những lời Mẹ ru
Lời ru như gió mùa thu
À ơi hãy ngủ, ngoan nào con yêu
Lời Mẹ êm ái bao nhiêu
Ru con bay bổng giấc mơ thiên thần
Nhớ sao dáng Mẹ ân cần
Nhẹ đưa chiếc võng bên hiên nhà mình
Ru con thắm đượm bao tình
Lặng thầm con uống từng lời à ơi..
Ước gì con bé lại thời
Mẹ yêu Mẹ ấp mẹ ôm vào lòng
Ru con êm ái giấc nồng
Mà con trọn kiếp trọn đời không quên.
Happy mothers day , mom!
Ngày 10-5 , ngày của mẹ ! Bên Sing cũng là ngày lễ nên được nghỉ . Trong siêu thị đâu đâu cũng bán những món quà dễ thương và ý nghĩa để tặng mẹ . Các nhà hàng ăn uống đều phải đặt trước vì hầu như ai còn mẹ cũng sẽ đưa mẹ đi tới đó để chúc mừng. Cứ đến ngày này là lại nhớ mẹ ghê đi. Nhớ đến nụ cười hiền hậu , anh mắt nhân từ , những lời âu yếm và cả những vết hằn roi vọt cùng "bài ca muôn thủa" mà một thời mẹ cứ cho nó nghe hoài nữa. Thời đó nhiều lúc nó cũng thấy mệt mỏi và đôi khi còn thầm trách mẹ sao không hiểu cảm giác của nó lúc bấy giờ... Nhưng giờ thì nó hiểu lắm! Hiểu và cảm ơn mẹ rất nhiều vì chính những điều ấy mà nó đã lớn lên , biết đứng dậy bằng đôi chân của mình và biết yêu thương mọi người khác.
Cám ơn mẹ của con, con cám ơn mẹ đã dạy cho con biết gia đình quan trọng đến thế nào. Cho con hiểu được mình là ai trên thế giới mênh mông rộng lớn này và cho con biết dù đi đến đâu, thành đạt như thế nào hay dù mình trở thành gì đi chăng nữa thì con vẫn luôn là một đứa con khờ dại của mẹ và là một thành viên nhỏ bé của gia đình mình. Cũng chính vì những điều ấy mà con thành người mẹ ạ!
Ngày lễ này con muốn nói lên lời cám ơn công lao to lớn của mẹ đã dành cho chúng con , và cám ơn tất cả những gì mẹ đã hy sinh để nuôi dạy con nên người . Con thực sự Hạnh Phúc khi con có mẹ, còn mẹ.
Chúc mẹ của con và tất cả những người mẹ sẽ mãi thật bình an và hạnh phúc, nhất là trong ngày lễ của mẹ
.
Con yêu mẹ
Thứ Tư, 6 tháng 5, 2009
Thứ Ba, 5 tháng 5, 2009
Tôi cần... "giấy chứng nhận làm người"
TrênTrên đoàn tàu, cô soát vé hết sức xinh đẹp cứ nhìn chằm chằm vào người đàn ông lớn tuổi đi làm thuê. |
Hôm nay về học sớm lang thang trên mạng đọc được câu chuyện này. Chắc trong số các bạn có người đọc qua rồi và cũng có người chưa, nhưng lần đầu tiên Kẹo đọc được nó thấy thật bức xúc ...cũng là một con người sao lại đối sử với nhau vây nhỉ
Thế mới thấy đôi khi có những người chỉ giống người mà thôi, bởi vì họ thiếu hẳn những tính cách của con người thực sự. Thật đau lòng và đáng thương cho chính bản thân họ.
Thứ Sáu, 1 tháng 5, 2009
Một ngày không bình thường
Đêm hôm qua chia tay với anh blog là nó lên giường nằm liền. Bỗng dưng thèm nghe lại những bản nhạc ngày xưa đến lạ lùng, cũng có thể nó vừa nói chuyện với đứa bạn thân về một bản nhạc cũ, và cũng có thể vì nó thiếu lời chúc ngủ ngon của anh yêu ... nên đành nhờ những điệu nhạc không lời nhẹ nhàng ru mình vào giấc ngủ.
Chưa bao giờ nó có một giấc mơ khiếp sợ như hôm qua, trong mơ nó thấy mình bị đau , đau lắm mà lại chẳng biết đau ở đâu và ở chỗ nào cả. Chỉ thấy thật khó thở , mệt mỏi như không thể tiếp tục ngượng dậy. Nó choàng tỉnh, mồ hôi nhễ nhại.... Một mình trong căn phòng đã từng rất lạnh lẽo nhưng chưa bao giờ làm nó sợ, bỗng dưng lúc ấy thấy ghê ghê , chẳng dám bước xuống giường dù chỉ vài bước là đến cái tủ lạnh đẻ uống nước nữa. Cố nằm vùi vào đống chăn và mong trời nhanh sáng. Nó lại nhớ đến cái hẹn với đứa cháu họ vì hôm nay là ngày nghỉ sẽ đến đón nó đi chơi.
7h sáng là vùng dậy, lái xe đến KTX cháu nó ở, xa lắc xa lơ, cả tiếng đồng hồ mới đến . Hai cô cháu đi uống cafe và ăn sáng. Nó thích điểm tâm ở Coffe Bean vì món Break - O's Day rất hợp với khẩu vị của nó. Nó chọn cái bàn hướng ra đường để vừa nhâm nhi vừa ngắm dòng người qua lại .Trên bàn có một quển sách, theo thói quen nó mở ra liền và ngấu nghiến đọc , cả 10 phút trôi đi mới có một anh chàng nước ngoài rất đẹp trai đến nhẹ nhàng cười nói " Excusme , it's mine ....." Hóa ra chàng ấy để sách trên bàn để giữ chỗ trong khi đi gọi cafe , xấu hổ ghê đi
Tưởng vậy là đã xong rồi ai dè thêm một chuyện nữa, khi hai cô cháu ăn uống xong xuống bãi đậu xe thì ôi thôi, một tờ giấy phạt được cài trên mặt kính ! (Ở Sing có hai kiểu gửi xe, nếu gửi trong nhà có mãi che thì phải dùng đến cash card còn ngoài trời thì dùng đến coupon carparking ) Thế là nó đã quên để coupon khi đỗ xe và bị..... phạt
Ngày hôm nay chắc đen lắm ! Nó nghĩ vậy, dự định đi sẽ đưa cháu đi chơi ở Botanic Garden đành hoãn lại. Vì chẳng biết sẽ có chuyện gì tương tự vậy tiếp tục xảy ra không nữa .....
Thơ thẫn nghĩ linh tinh về những chuyện xảy ra cùng một ngày , chẳng hiểu như thế nào..... phải chăng là một điềm báo gì đó ?????
Chắc không có gì đâu, nó lại tự chấn an mình .