Thứ Hai, 27 tháng 12, 2010

Hạn sử dụng của tình yêu.




Hạn sử dụng của tình yêu...

Ngày xa xưa hay đến tận bây giờ, Tình Yêu vốn được đóng gói sẵn trong những cái hộp thắt nơ xinh xinh trên thiên đường. Sau đó Tình Yêu mới được gửi xuống trần gian theo đường tàu lửa Giấc Mơ hay như hiện tại là bằng tàu cao tốc (nên mới sinh ra những "tình yêu sét đánh"). Cách đóng hộp chẳng thay đổi là mấy, khác chăng chỉ là ngày xưa làm dạng thủ công. Hộp tình yêu làm ra ít nhưng cực kỳ chất lượng, còn bây giờ tất cả đều có máy làm thay,trách nhiệm của các thiên thần nhẹ nhàng hơn nên cũng hay lơ đễnh mà không xem xét kỹ các hộp Tình Yêu. Vì vậy mới có hộp nhạt phèo, hộp quá đậm đặc, thậm chí hộp không có gì...

Lại kể tiếp chuyện xưa...

Trong mẻ xuất xưởng những hộp Tình Yêu đầu tiên, khi các Thiên Thần mang đến hỏi Thượng Đế quyết định nên đóng hạn dùng mấy năm: một năm, hai năm, hay mười năm, thì Thượng Đế đã mỉm cười đáp: " Các ngươi đừng in hạn sử dụng.Ta đã có chủ ý của ta."

Và các hộp Tình Yêu được ban phát xuống trần gian với hạn sử dụng không ghi chi cả. Ai nhận được nó, mở ra rồi thì không bao giờ còn giống như trước nữa. Nó làm người ta khóc, người ta cười, hạnh phúc và cả đau khổ; làm con người ta say đắm, ngất ngây như nếm mật ngọt, lại có khi ê chề, muốn quên đi tất cả.
Các đôi mới vừa yêu nhau rất nồng nàn, mãnh liệt. Nhưng sau một thời gian, tình cảm cứ như vơi dần.
Đàn ông thì cứ thắc mắc: "Ngày xưa cô ấy dịu dàng bao nhiêu, thì bây giờ ngoa ngoắt bấy nhiêu."
Phụ nữ cũng cảm thấy không hài lòng: "Trước đây anh ấy rất tinh tế, còn hiện tại thì vô tâm lạ kỳ?"

Thế là mọi người nháo nhào cả lên "Hộp Tình Yêu hết hạn sử dụng rồi!"

Rồi họ ngày đêm khẩn cầu xin được ban tặng hộp Tình Yêu mới. Có người được toại nguyện, có người chờ đợi mỏi mòn trong tuyệt vọng. Vì ai nhận được hộp Tình Yêu là một chuyện ngẫu nhiên, và tùy duyên mà thôi.

Các thiên thần nghe những lời van xin, cầu nguyện thống thiết ngày càng nhiều thì đâm ra mệt mỏi. Họ bèn kéo nhau đến gặp Thượng Đế xin người hãy in hạn sử dụng hộp Tình Yêu là một trăm năm để chẳng còn ai phải than thở vì Tình Yêu hết sớm quá nữa.

Thượng Đế nghe xong mỉm cười. Người lấy cho các thiên thần xem con dấu dùng để in hạn sử dụng của hộp Tình Yêu mà Người chưa bao giờ sử dụng: "Vô thời hạn". Vâng đúng là vô thời hạn. Tình yêu không có tuổi, không bị bào mòn, và cũng không bao giờ cạn kiệt hay ngừng thổn thức theo thời gian.

Các thiên thần càng thêm ngạc nhiên:"Nếu thế sao con người ta lại hết yêu nhau nhanh đến vậy?"

Thượng Đế lại cười: "Hộp tình yêu không phải là hết hạn mà là bị họ làm hỏng mất rồi

Cái gì cũng phải đọc kỹ trước khi sử dụng. Tình yêu là vĩnh cửu, vô thời hạn. Nhưng cách yêu như thế nào để giữ được tình yêu đó là cả một vấn đề. Con người ta chỉ suốt ngày nói rằng yêu, yêu lắm, yêu mãi mãi. Nhưng họ không bao giờ chịu học "cách yêu thương một người" nên cuối cùng tự làm mất đi tình yêu của chính họ mà thôi." (st)




Thứ Năm, 23 tháng 12, 2010

Have yourself a merry Christmas...





Have yourself a merry Christmas

Have yourself a merry little Christmas,
Let your heart be light
From now on,
our troubles will be out of sight

Have yourself a merry little Christmas,
Make the Yule-tide gay,
From now on,
our troubles will be miles away.

Here we are as in olden days,
Happy golden days of yore.
Faithful friends who are dear to us
Gather near to us once more.

Through the years
We all will be together,
If the Fates allow
Hang a shining star upon the highest bough.
And have yourself A merry little Christmas now.
.....











Thứ Ba, 21 tháng 12, 2010

Con gái mà .............




Rơi...


Vỡ òa rồi những vần thơ tình ái
Đầy yêu thương,nhung nhớ cũng nhạt phai
Bao nhiêu đêm giọt lệ ngắn dài
Xin giữ mãi... làm hành trang kỷ niệm...


Phải thế không khi tình em dâng hiến
Là những gì anh đón nhận ước ao
Ước tình mình bay bổng giữa trăng sao
Giữa gió mây , cỏ hoa .... và dấu ái ???


Anh có gì , đừng nha cần ái ngại
Nói đi mà, thủ thỉ với em nghe
Hứa với anh, em sẽ chẳng khóc nhè
Nhưng anh nói...gì với em phải thật!


Em không là cuộc tình thứ nhất!
Nhưng anh à, em chẳng mấy quan tâm
Chỉ mong sao anh đừng mãi âm thầm
Giấu trong lòng và bắt em phải hiểu.....


Mạnh biết bao cũng thế thôi... mềm yếu...
Con gái mà anh biết rõ phải không .....







Thứ Bảy, 18 tháng 12, 2010

Đường xưa .......




Đường xưa... Nỗi nhớ...

Một ngày làm việc mệt mỏi trong khi đầu vẫn ong ong sốt mà hôm nay trên đường về còn bị dính mưa. Về đến nhà trút bỏ bộ quần áo ướt nhèm, dội qua làn nước ấm ấm mới thấy tỉnh táo lại. Mở đĩa nhạc nghe dở từ hôm qua, ngồi ngoài hành lang nhâm nhi ly cà phê nóng pha sẵn mà thấy ấm áp lòng lên một chút. Sing dạo này là mùa mưa thì phải, ngày nào cũng tí ta tí tách nghe sao mà não nề........

Bài hát "Đường Xưa" của nhạc sỹ Quốc Dũng do ca sĩ Phương Thanh thể hiện bỗng vang lên dịu buồn da diết quá. Nỗi nhớ từ đâu chợt tràn về..... một nỗi nhớ dường như chẳng thể gọi thành tên ..... chỉ thấy trong lòng có cảm giác trống trải như thiếu vắng một thứ gì đó đã từng rất thân thương.........

Ừ thì là nỗi nhớ, ai mà ngăn cản được nào. Đố ai nói là chẳng bao giờ nhớ gì đó trong quá khứ đấy! Có khi chỉ là một anh mắt, nụ cười , khuôn mặt , lời nói , cái nắm tay..... một lá thư, một đồ vật hoặc dù chỉ là một cảm xúc ....

Phải chăng cuộc đời là một con đường dài, và nỗi nhớ không có điểm tận cùng?

Trước đây mỗi lần có chuyện gì đó buồn hay suy nghĩ mình thường ra biển dạo chơi, chỉ lang thang bước theo bờ cát hoặc ngồi yên tĩnh nhâm nhi cái lon bia to nhất mua ở Seven Eleven cạnh đó. Khi lon bia cạn cũng là lúc nỗi buồn dường như được gió biển cuốn bay xa rồi..... Mà thật lòng mình cũng chẳng biết vì gió biển hay vì lon bia ấy làm mình say nên quên hết nữa.....

Đường xưa.......

Có ai muốn đi lại con đường xưa của mình ko.........

Đông cận kề, lá thu rụng mang thu đi để nhường cho mùa đông tới... cũng như một mảnh kỷ niệm đang theo thời gian. Cơn mưa đầu mùa vội đổ cũng chẳng thể nào mang nổi cây đi nên gió đã mang mưa về để rồi lại trở thành nỗi nhớ........

Và con người mỗi mảnh kỷ niệm trôi..... nỗi nhớ... lại..... đầy thêm.....






Thứ Sáu, 10 tháng 12, 2010

Sometimes I wish I were an angel....







I

w
i
s
h

I

w
e
r
e

a
n

A
n
g
e
l

Em ước gì có một đôi cánh
Mà trong giấc mơ đêm qua em đã có
Em mãi đuổi theo những cánh bướm
Đến lúc bình minh cháy bỏng mắt em

Đêm nay, bầu trời chữa lành đôi mắt em
Trên cao đó nơi thiên thần ngự trị
Em đã chạm vào bầu trời phép thuật
Và được đón chào đến thế giới thần tiên

Em ước mình là một thiên thần
...đã có lúc em ước mình như thế...

Và tất cả những mật ngọt trên cao
Rót xuống mình em tình yêu ngọt ngào
Anh ở đó, bay chung quanh em đó
Nụ hôn nồng làm em ngất ngây......

Em ước gì có được đôi cánh thiên thần
Mà trong giấc mơ đêm qua em đã có
Em lạc lối trên thiên đường rực rỡ
Ước gì em thế hoài... chẳng tỉnh dậy...

Em ước mình là một thiên thần
uh, đã có lúc em ước mình như thế!

Nhưng không gian kia quá nhiều nguy hiểm
Bầu trời kia tạo lắm nỗi bất công
Bao nhiêu hiểm nguy trên bầu trời....
Những tưởng tạo cho chúng ta niềm sợ hãi
Nhưng không đâu, chúng ta không hề vậy!

Đã có lúc em ước mình là một thiên thần
Uh, đã có lúc em ước .... em là.... Thiên Thần
..........."Thiên Thần của em"..........










Thứ Tư, 8 tháng 12, 2010

Tình online.....





T




ì


?


n



o




h

Tình ảo thôi... mà như thật mất rồi
Trái tim em sao hoài rối nhịp
Đó là khi nhớ về anh ngọt lịm
Nhớ lời yêu chẳng biết có... hư vô?
Nào biết nhau đâu, sao lại cứ ước mơ
Để rồi sống tháng ngày không bình lặng
Lúc thì vui lúc chìm trong lo lắng
Lúc thẫn thờ giữa đêm tối... suy tư...
Onl không gặp mà nhớ đến vậy ư?
Buồn trong lòng như mùa thu rụng lá
Gặp được người tình trào lên rộn rã
Cần nắng đâu mà môi má ửng hồng...
Gọi tình ảo như thế có ... phải không...





Thư gửi Ông Trời





Ông Trời à,

Ông Trời kính quý của con ( ít nhất là từ khi con có mặt trên cõi đời này) . Xin phép Ông cho con hỏi  "Ông có mắt
hay không vậy?". Câu hỏi này Ông không được tham khảo ai mà phải chính Ông trả lời mới được. Người
trần mắt thịt là con làm sao mà xuyên thấu .....  Ngoài kia kẻ đoạt được tham vọng của
mình thì nói: “Ông Trời có mắt lắm đấy”. Họ bảo rằng, ông là người cao nhất,
quyền lực nhất, ông luôn soi rọi mọi ngóc ngách trên thế gian. Ông giúp nhiều người được toại nguyện, được thoả mãn những mong muốn
của mình...... Nhưng Ông Trời ơi, cũng có khối người bảo Ông không có mắt hoặc mù lòa mất rồi. Mỗi khi thất bại, gặp khó khăn trong cuộc sống họ đều than:

“Trời ơi ! Ông Trời ơi là Ông Trời , Ông có
mắt không thế......???” 

Ông nghe thấy lời than đó , lòng Ông thế nào hả Ông ?

Ông Trời ơi là Ông Trời..........

(Ông cho con than một câu, một câu thôi nhé Ông, vì con luôn tin Ông là có mắt)

Ông có biết không, có hiểu những gì trong con lúc này không Ông ... Con luôn coi Ông là đức chúa trong lòng, từ trước đến ngày hôm nay  bất kể con gặp may rủi gì con đều cầu xin  Ông phù hộ và cảm tạ Ông hết lòng. Nhưng Ông ạh, hôm nay con buồn và thất vọng  lắm , con rất buồn và thất vọng vì Ông đấy Ông à...

Ông ơi, có thể không , Ông hãy trả lời con một câu, chỉ một câu này thôi , một câu mà con thấy cũng là câu hỏi của tất cả mọi người trên đời này: “ Ông thực sự có mắt hay không có mắt, nếu có thì có một mắt hai nhiều mắt vậy Ông ???”

Ông à, con đang mệt mỏi và đau lòng lắm ....

Nếu Ông không có mắt thì cùng con chia sẻ nỗi buồn của con nhé Ông, còn  nếu Ông có mắt hoặc có nhiều mắt, con muôn vàn lần cầu xin Ông hãy dùng một con mắt sáng suốt nhất của mình nhìn con , nhìn em con đi Ông...  Con xin Ông hãy  phù hộ cho em con , con không muốn nó phải mổ lại thêm một lần nữa, con không muốn nó phải mất đi một bên chân.... Nếu có thể thay thế Ông cho phép con đi , con chắc chắn chịu được Ông à.....

Ông Trời ơi , Ông có  mắt mà , Ông giúp con đi Ông Trời...