Em có biết
Em có biết vắng em buồn biết mấy
Mây ngừng trôi và nắng cũng ngừng rơi
Một mình anh rong ruổi cuối chân trời
Tìm kiếm mãi mà bóng em biền biệt
Em có biết anh ngồi trong nuối tiếc
Mình làm gì để hai đứa xa nhau
Những đổi thay chấp nhận chứ biết sao
Em vẫn mãi là người anh thương nhớ
Em có biết anh thấy mình nghẹt thở
Tim nghẹn ngào, môi chẳng thốt thành câu
Biết bây giờ em phiêu lãng nơi đâu
Ngôi nhà vắng, lối vào đầy cỏ dại
Anh trở lại bao lần trong tê tái
Em không về anh bỗng thấy chua cay
Đi tìm em, anh lặn lội đi hoài
Xuân đã đến sao không về đúng hẹn.......
Mây ngừng trôi và nắng cũng ngừng rơi
Một mình anh rong ruổi cuối chân trời
Tìm kiếm mãi mà bóng em biền biệt
Em có biết anh ngồi trong nuối tiếc
Mình làm gì để hai đứa xa nhau
Những đổi thay chấp nhận chứ biết sao
Em vẫn mãi là người anh thương nhớ
Em có biết anh thấy mình nghẹt thở
Tim nghẹn ngào, môi chẳng thốt thành câu
Biết bây giờ em phiêu lãng nơi đâu
Ngôi nhà vắng, lối vào đầy cỏ dại
Anh trở lại bao lần trong tê tái
Em không về anh bỗng thấy chua cay
Đi tìm em, anh lặn lội đi hoài
Xuân đã đến sao không về đúng hẹn.......
Anh vẫn biết
Anh vẫn biết vắng em anh buồn lắm
Lá úa màu, hoa cũng kém xinh tươi
Anh và em dẫu cách trở xa xôi
Vẫn cảm nhận má hồng, môi em thắm.
Em có biết anh yêu em nhiều lắm
Yêu thật nhiều, để lệ ứa, tim đau
Tại sao mình không hẹn trước gặp nhau?
Lại chậm bước cho duyên tình trắc trở
Ông trời ạ! Nếu không duyên và không nợ
Khiến xui người gặp gỡ để thương đau
Đã yêu rồi ai lại nỡ xa nhau
Bao nhung nhớ nào dễ thành dĩ vãng
Tình sâu nặng đâu dễ gì quên lãng
Càng muốn xa, nỗi nhớ cứ như gần
Gọi tên em, anh gọi biết bao lần
Xuân đã đến sao lòng buồn lặng lẽ...?!!!
Lá úa màu, hoa cũng kém xinh tươi
Anh và em dẫu cách trở xa xôi
Vẫn cảm nhận má hồng, môi em thắm.
Em có biết anh yêu em nhiều lắm
Yêu thật nhiều, để lệ ứa, tim đau
Tại sao mình không hẹn trước gặp nhau?
Lại chậm bước cho duyên tình trắc trở
Ông trời ạ! Nếu không duyên và không nợ
Khiến xui người gặp gỡ để thương đau
Đã yêu rồi ai lại nỡ xa nhau
Bao nhung nhớ nào dễ thành dĩ vãng
Tình sâu nặng đâu dễ gì quên lãng
Càng muốn xa, nỗi nhớ cứ như gần
Gọi tên em, anh gọi biết bao lần
Xuân đã đến sao lòng buồn lặng lẽ...?!!!
Em vẫn biết
Em vẫn biết vắng em , anh buồn lắm !
Cũng như em một nỗi nhớ không phôi
Mãi yêu anh dù .... ta đã xa rồi
Thiếu bóng người tim theo ngày khô héo
Có những đêm trong âm thầm lặng lẽ
Em hỏi lòng sao ta lại xa nhau ?
Để bây giờ hai đứa mỗi niềm đau
Miền ký ức cứ tìm về ngậm nhấm
Cũng có khi ngồi một mình suy ngẫm
Trách ông trời mang bao nỗi trái ngang
Cả đời em là biển bạt ngút ngàn
Nỗi cô đơn dày vò theo năm tháng
Em trở về giữa hai miền tối sáng
Kiếm tìm anh ,tìm nỗi nhớ chưa phai
Nhưng anh ơi! Em đã kiếm tìm hoài
Ngôi nhà vắng... chỉ loài... hoa cỏ dại....
Cũng như em một nỗi nhớ không phôi
Mãi yêu anh dù .... ta đã xa rồi
Thiếu bóng người tim theo ngày khô héo
Có những đêm trong âm thầm lặng lẽ
Em hỏi lòng sao ta lại xa nhau ?
Để bây giờ hai đứa mỗi niềm đau
Miền ký ức cứ tìm về ngậm nhấm
Cũng có khi ngồi một mình suy ngẫm
Trách ông trời mang bao nỗi trái ngang
Cả đời em là biển bạt ngút ngàn
Nỗi cô đơn dày vò theo năm tháng
Em trở về giữa hai miền tối sáng
Kiếm tìm anh ,tìm nỗi nhớ chưa phai
Nhưng anh ơi! Em đã kiếm tìm hoài
Ngôi nhà vắng... chỉ loài... hoa cỏ dại....
Kẹo kéo
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét