Đứng trước biển chiều hoàng hôn dần xuống
Sóng nhấp nhô từng đợt cứ xa gần
Im ắng quá một mình trong tĩnh lặng
Bỗng thấy lòng nhớ lắm một người "dưng"
Đâu còn trẻ, mà hồn sao chập chững
Cứ ngập ngừng như thủa mới vừa yêu
Thấy người onl em muốn nói rất nhiều
Nhưng thật lạ.. lời cứ trôi... ngược lại
Để có khi thấy lòng mình êm ái
Nỗi nhớ người như biển rộng mênh mông
Vì yêu anh , em khao khát tình nồng
Dù môi mắt chưa một lần... chạm đến.
Thuyền chòng chành bao giờ em cặp bến
Nơi anh chờ, có thắm đượm yêu thương
Đưa chúng ta cùng tới một còn đường
Con đường đó , có mang tên "Hạnh Phúc" ?
Anh là giấc mơ ngọt ngào của em
