Lâu lắm rồi em mới lại có cảm giác thả hồn theo gió bay thật xa thật xa theo sóng biển ra khơi ,
lâu lắm rồi em mới lại thấy bồi hồi khi nghe thấy tiếng thở thật dài thật êm của biển ,
lâu lắm rồi em mới lại lang thang một mình trước biển giữa đêm tối nhá nhem.....
Trong lòng bỗng trào dâng bao cảm xúc thật khó nói thành lời .....
Cảm ơn nhé những con sóng vỗ dập dìu , cảm ơn nhé những ngọn gió đu đưa , cảm ơn nhé áng mây đêm nay không mờ tối , cảm ơn nhé ngọn đèn bên cạnh và bờ cát dài phẳng lặng mà em đang vùi hai chân mình trong nó.......
Em có thói quen đứng sát bờ biển vào những ngày ánh trăng thật xinh , thật đẹp rồi cứ thế đắm mình vào khoảng không gian bình yên ấy. Nhìn sóng xô vào bờ, dập dìu đuổi bắt nhau thật là vui. Em khe khẽ hát, em nhớ anh và tưởng tượng như đang có anh bên cạnh.... Anh sẽ ôm em từ phía sau, tựa cằm vào vai em và mình cứ đứng như thế mãi....
Em còn tưởng tưởng ra là em quay ngược lại thầm thì lời yêu thương rồi ... hôn anh.....
Em còn tưởng tượng ra đủ thứ chuyện của chúng mình trong tương lai .... rồi tự cười một mình vì thấy sao mà giống thật quá .... cứ thế miên man mơ đến những điều hạnh phúc và cuộc sống đẹp vô ngần....
Đến khi con sóng đuổi bắt được bờ và bắt được hai bàn chân của em đang vùi trong cát.....em mới giật mình vì giấc mộng vỡ òa......
Mộng tan theo sóng biển khơi , nhưng niềm hạnh phúc thì còn mãi mãi đó ..... còn mãi trong em .... nguyên vẹn anh à ...
Mỗi khi nhớ anh ..... em lại về với biển , em yêu biển vì biển là anh đó anh biết không ....
Nhớ anh em lại muốn thả hồn cùng mây , cùng gió , cùng sóng biển , cùng bờ cát , cùng cả ngọn đèn đường leo lét và kể cả chiếc ghế đá chơ vơ ko người ngồi.... chỉ để mộng mơ ......
Nhớ anh là em nhớ đến biển.........
Nhớ anh là em sẽ đến biển tìm khoảng trời riêng của mình.....
Vầng đúng rồi anh à , khoảng trời riêng của em chính là anh .....
Em ra biển để em được mộng về anh .....
yên bình .....yên bình lắm ........
Em yêu anh vô vàn .......
và vì anh mà ........
em yêu biển...