Không khí những ngày cuối năm dịu nhẹ, đâu đâu cũng nghe nhạc xuân rộn rã làm lòng thấy nao nao khó tả, nhớ nhà quá ! Ước gì bây giờ đang được ở Quê Hương nhỉ , thể nào nó cũng đi sắm một cái Tết cho ra trò.
Chiều qua rảnh rỗi cả buổi lang thang đi chợ Tết , nhìn dòng người chen lấn mua cái này chọn cái kia mà thấy xốn xang khi nghĩ đến bố mẹ và các em ở nhà có lẽ cũng đang như thế ! nhưng chỉ biết thở dài vì tiếc thôi, vậy mới biết sự thiệt thòi của người ở xa như mình.
Chỉ còn một ngày nữa là tiễn ông Táo về trời. Nhanh thật, hồi còn ở VN nó lúc nào cũng cùng một người bạn rủ nhau đi chợ rất sớm để mua đồ lễ, nào hoa quả , gà , xôi , vàng mã lỉnh kỉnh và cả ba chú cá chép thật xinh. Hôm ấy là một ngày bận rộn nhưng tâm trạng thì vui và háo hức lắm!Cúng xong xuôi nó hí hửng mang cá đi thả ở hồ Thủ Lệ , nhìn chúng quẫy lên rồi bơi theo dòng nước mới mỉm cười , vậy là xong một ngày ông Công, ông Táo. Sau đó là những ngày tiếp theo bận tối mặt mũi. Nhớ nhất là khi còn được ở với Bố mẹ. Mẹ sẽ phân công việc cho từng người , nó là chị cả nên hay bị đi mang quà Tết biếu họ hàng, làng xóm láng giềng , mấy em thì dọn quét , lau chùi nhà cửa rồi tới 28 Tết cùng nhau đi chợ chọn hoa.
Năm nào nhà nó cũng tự gói bánh chưng, mẹ nói không đặt mua ở ngoài vì thứ nhất là không theo ý mình và quan trọng hơn là nhà mình ai cũng khéo tay cả hì.... Nó gói bánh đẹp và vuông vắn lắm! Ngày xưa còn ông nội thì chẳng ai gói đẹp và nhanh được bằng ông. Bây giờ là bố, bố gói bánh thật vuông thật mượt, và cũng phải nhắc tới người gói xấu khủng khiếp nhất là em trai nó , hic..... nghĩ đến hình dạng cái bánh em gói thôi cũng phì cười rồi. Vì vậy bố chỉ cho em gói một cái cho riêng em tự thưởng thức , nhưng thực là khi bóc cái bánh ấy thì ai cũng xắn một miếng ăn để khuyến khích em . Ôi tự dưng nhớ quá mùi ấm áp của đêm luộc bánh, cả nhà xúm lại tám chuyện bên nồi bánh xôi ùng ục, nước trào ra ướt mấy thanh củi đang cháy rừng rực phía dưới thùng bánh, mùi lá, mùi bánh, mùi khói... thơm phức không thể nào quên được....
Tết xưa càng vui hơn bởi mùi pháo. Đêm Giao Thừa cùng lúc rộn rã lên nhũng tiếng kêu lẹt đẹt rồi giòn tan với cái mùi khói sao mà thơm thế! Cái cảm giác của sáng mồng một khi vừa mới thức dậy mở toang cửa sổ đón nàng xuân vào nhà thật là lạ, rồi thỉnh thoảng lại nghe tiếng "đòang" của một một quả pháo đùng làm nó đứng cả tim, thể nào ai đó cũng bị nó lẩm bẩm thầm mắng chưa sáng đã làm nó giật mình.... Mồng một mẹ dậy thật sớm, một mình mẹ chuẩn bị đồ cúng xếp lên bàn thờ tổ tiên, rồi mới gọi cả nhà cùng thắp hương và chúc tụng nhau. Thích ghê ấy được ngắm nhìn những gương mặt vui tươi của mọi người trong những ngày Tết, ai ai cũng nở nụ cười tươi kèm theo những lời chúc may mắn, an lành. Đến nhà nào cũng được nếm đủ thứ bánh mứt mà mỗi khi nhớ đến lại thấy nhớ cồn cào. Đó không phải là những loại bánh kẹo cao cấp như bây giờ nhưng chưa bao giờ nó cảm nhận được vị ngọt ngon tuyệt vời như những chiếc bánh kẹo ngày Tết tuổi ấu thơ.
Tết lại sắp đến rồi .... nhớ quá đi thôi mùi Tết xưa ....